Sở Vi bước qua cầm lấy tài liệu trên bàn mình, sau đó bỏ bản tài liệu trong tay xuống.
“Đến bên Tần tổng xem hợp đồng một lúc, đây là bản cuối.” Sở Vi nói, nhìn Sở Lạc Duy, giống như đang hỏi: Còn gì để nói không?
Sở Lạc Duy khẽ gật đầu, cúi đầu nhìn bản hợp đồng cậu mang tới, “Nghe nói văn phòng công ty của Tần tổng và công ty của người nào đó ở cùng một tòa nhà nhỉ?”
“Cậu biết đưa chuyện như thế từ khi nào vậy? Mau xem cái này rồi ký tên đi, còn phải tiến hành bước tiếp theo nữa.” Sở Vi nói, nhấn trên điện thoại nội bộ trên bàn: “Tiểu Trương, pha giúp tôi ly cà phê.”
Sở Lạc Duy cầm hợp đồng đứng dậy, nhìn Sở Vi đang nới lỏng cà vạt, “Lát nữa còn phải họp, cậu chuẩn bị một chút đi.”
“Ừ.” Sở Vi đáp lời, nhìn Sở Lạc Duy đi ra ngoài.
Khi Sở Lạc Duy trở lại phòng làm việc của mình, di động vẫn còn đang thông.
“Sao rồi, sao rồi, có phải anh ấy qua bên kia không?” Kiều Vi Nhã ở bên kia lớn tiếng mở miệng hỏi.
“Cậu không đi làm à?” Sở Lạc Duy không nghĩ tới, có một ngày mình cũng có thể lắm chuyện đến như thế, lại đi vì cô ấy mà hỏi thăm vấn đề như vậy.
“Đi chứ, không phải tôi đang cắm cắm chốt chờ ngôi sao kia đây sao?” Kiều Vi Nhã ở đầu bên kia mở miệng nói, vô cùng khó chịu.
“Bao nhiêu loại phóng viên khác không làm, cứ đòi làm “chó săn”, mệt cũng đáng đời cậu.” Sở Lạc Duy quở trách một câu, thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-hon-nhan-vo-truoc-om-con-chay/891848/chuong-3516.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.