Bên dưới tòa nhà có một siêu thị.
Sở Vi đút tay trong túi quần, nhìn cô gái đang đẩy xe đồ đi đằng trước, hơi nheo mắt lại.
Ba năm không gặp, cô đã thay đổi đến độ khiến người ta líu lưỡi.
Cô gái mập mạp trước kia giờ nhìn lại đã khiến người ta thấy khó mà tin được, mỗi cử động đã không còn vẻ ngây ngô đáng yêu như trước nữa, trái lại có vài phần mê người.
Triệu Hân Hân muốn mua rất nhiều thứ, đồ dùng hằng ngày hầu như mua mới toàn bộ. Hơn nữa Sở Vi mới về nhà ở, rất ít khi nấu nướng cho nên tủ lạnh gần như trống không. Cô còn muốn mua ít nguyên liệu nấu ăn về.
Cho nên, chiếc xe chở hàng nhanh chóng được đầy ắp.
Sở Vi bước qua nhìn, vươn tay cầm lấy một chai dầu gội đầu, nhìn phía dưới còn có chừng bảy chai nữa, “Cậu mua về uống à?”
Triệu Hân Hân: “...”
“Cậu có ham mê đó à, thế để tôi lấy thêm mấy chai nữa cho cậu nhé?” Triệu Hân Hân nói, giật lấy chai dầu gội đầu khỏi tay Sở Vi, “Tôi thích tích trữ đồ cậu cũng có ý kiến?”
“Nhắc nhở thật lòng, nó sẽ hết hạn đấy.” Sở Vi nheo mắt nhìn chiếc xe đầy đồ, anh thừa nhận, cô gái này thật sự rất thích tích trữ đồ.
“Chị đây có tiền.” Triệu Hân Hân nói, đẩy xe mua hàng đi mua nguyên liệu nấu ăn.
Sở Vi: “...”
Cô gái có tiền bốc đồng này.
Sở Vi tiếp tục đi theo sau cô, cũng không hiểu tại sao mình cứ phải đi theo cô ấy, chỉ cảm thấy cứ đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-hon-nhan-vo-truoc-om-con-chay/891841/chuong-3509.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.