Ba năm sau, tại sân bay quốc tế thành phố A.
Kiều Vi Nhã mặc một chiếc áo cánh rơi rộng đang kiễng chân dáo dác nhìn vào cửa ra của sân bay giống y hệt như ba năm trước.
Nhưng lần này, cô có thêm một thân phận nữa... paparazzi.
Ba năm qua đi mà Sư Niệm mới có hai mươi ba tuổi đã lại giành được giải thưởng Oscar.
Lúc Sư Niệm xuất hiện, người bên cạnh cô chính là Lưu Mục lần này được đề cử nhưng chưa nhận được giải, nhưng chỉ cần được đề cử thôi cũng đã là một chuyện rất ghê gớm rồi.
“Triệu Tư Niệm, Triệu Tư Niệm...”
“Lưu Mục, Lưu Mục...”
Khoảnh khắc hai người cùng xuất hiện, cả sân bay gần như đều loạn cả lên.
“Cô Triệu với anh Mục có phải vẫn còn có kế hoạch hợp tác tiếp không?”
“Cô Triệu, lần này đoạt giải, cô nói muốn dành nhiều thời gian về nhà hơn liệu có gây ra ảnh hưởng gì không?”
...
“Cô Triệu, xin hỏi con gái cô có tính cách bá vương như vậy có phải là vì cô không?”
Một giọng nói lanh lảnh vang lên khiến Sư Niệm đang đanh mặt nãy giờ cũng phải phụt cười. Cô tháo kính xuống nhìn cô gái đang kiễng chân nhảy lên trong đám phóng viên.
“Vấn đề này, tôi cảm thấy cô nên đi hỏi chồng tôi mới đúng.” Sư Niệm nhìn Kiều Vi Nhã đang chui ra, gương mặt nhỏ nhắn đeo kính gọng đen lớn choán hết cả mặt.
Con gái Sư Niệm vẫn chưa được nửa tuổi, nhưng quả thật đã là một tiểu bá vương trong nhà. Tất cả đều do Sở Húc Ninh chiều mà ra, con bé
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-hon-nhan-vo-truoc-om-con-chay/891830/chuong-3498.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.