“Tin nhắn của chồng em nè, hỏi em đang ở đâu, chắc lát nữa sẽ đến đó.” Chị Tám nói.
Sư Niệm vội vàng đón lấy điện thoại, ngồi xuống ghế sofa đọc tin nhắn trên đó.
[Vợ yêu xinh đẹp như hoa: Đang ở tầng mười chín của tập đoàn Sở Thị, lát nữa có nghi thức cúng máy, anh đang ở đâu thế?]
[Sở Húc Ninh: Dưới tầng, đang đỗ xe, lát nữa anh qua chỗ Lạc Duy đợi em nhé.]
[Vợ yêu xinh đẹp như hoa: Thế anh qua đây đi, em phải lộ mặt, em ở trước cửa tầng mười chín đợi anh, nhanh lên nhanh lên.]
Sư Niệm nói rồi nhảy thẳng từ trên ghế xuống, đi ra ngoài.
“Em đi đâu đấy?” Chị Tám hỏi với từ đằng sau.
“Ra cửa thang máy, Sở Húc Ninh đến rồi.” Sư Niệm nói xong, người đã chạy ra ngoài rồi.
Lưu Mục tựa người vào sofa nhìn cô gái chạy ra ngoài. So với dáng vẻ kiêu ngạo lạnh lùng ban nãy, đây rõ ràng một sự đối lập, tựa như đây mới là dáng vẻ mà một đứa trẻ nên có.
Chắc chắn cô ấy rất yêu người đàn ông đó, mà người đàn ông đó cũng rất yêu cô ấy.
Trong giới giải trí còn có được tình cảm như thế, đúng là khiến người ta phải ngưỡng mộ.
Sư Niệm cứ đứng đợi ở cửa thang máy tầng mười chín, lặng lẽ nhìn sáu cánh cửa của sáu chiếc thang máy, dường như đang đoán xem anh sẽ bước ra từ đâu.
“Ting...”
Cửa thang máy mở ra, Sư Niệm nhìn người bên trong, lập tức nhào tới. Sở Húc Ninh đưa tay giữ cô lại, “Không sợ ôm nhầm người à?”
“Tầng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-hon-nhan-vo-truoc-om-con-chay/891821/chuong-3489.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.