Họ vừa mua cơm trưa xong thì Sở Vi cũng đến. Cậu ngồi luôn xuống cạnh Sở Lạc Duy.
Kiều Vi Nhã vừa ăn cơm vừa hỏi, “Anh đến đây làm gì vậy?”
Sở Vi chỉ ờm một tiếng, tiếp tục cúi đầu ăn cơm.
Kiều Vi Nhã nằm bò ra bàn nhìn Sở Vi, “Anh thực sự không có cảm giác gì à? Nghe nói người ta thích anh lâu lắm rồi. Hiếm hoi lắm mới có người không thích cái bánh bao rau kia mà thích anh đó.”
“Làm sao em biết được người ta không đi đường vòng, lỡ đâu mục tiêu của cô ta là Sở Lạc Duy thì sao?” Sở Vi lạnh lùng đáp lại.
Kiều Vi Nhã: “...”
Sở Lạc Duy nhìn qua bằng ánh mắt còn lạnh lùng hơn.
Nhưng Sở Vi lại thấy vui vẻ. Cậu bất ngờ nhìn về phía Sở Lạc Duy, “Chuyện này không phải không có khả năng nhé. Cái cô Cam Đình Đình gì đó làm về tâm lý học mà, người ta biết đánh đòn tâm lý lắm.”
“Cam Đình Đình, bên này nè...”
Sở Lạc Duy đột ngột kêu lên, sau đó quả quyết bưng khay chạy mất.
Kiều Vi Nhã kêu một tiếng “ôi chao” rồi vội vàng chạy theo.
Sở Vi: “...”
Sở Vi nhìn Cam Đình Đình đang bước tới, bỗng chốc cũng muốn đi.
“Bạn Sở, đợi một chút.” Cam Đình Đình nhanh chóng bước tới ngăn cản bước chân anh, “Thấy chưa hả, anh em của anh cũng đang giúp em đó.”
Sở Vi: “...”
Quả nhiên, không phải ai cũng đắc tội với cậu Hai được, tốc độ báo thù của cậu ấy nhanh đến mức không ai kịp đề phòng.
“Cô giáo Cam, tình yêu thầy trò không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-hon-nhan-vo-truoc-om-con-chay/891817/chuong-3485.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.