Gió xuân phất qua cánh hoa, thổi tung, khiến chúng thay đổi phương hướng.
Sư Niệm liên tục hít sâu, giống như chỉ có vậy mới có thể ổn định lại tâm trạng của mình, không để mình kích động quá mà làm ra hành động gì không thể khống chế.
Sở Húc Ninh từ đầu đến cuối vẫn ôm lấy cô. Nhìn gương mặt hơi run run của cô, liền biết lần này anh đã làm đúng, chí ít là cô cũng vui vẻ, cũng kích động.
Dưới cơn mưa hoa hồng, Sở Húc Ninh dẫn Sư Niệm vào chính giữa, được một lúc nơi những cánh hoa rơi xuống xuất hiện một hình trái tim.
Sư Niệm khó tin mở to hai mắt.
“Tuy rằng kẻ làm lính như chúng tôi không lãng mạn được như người bình thường, nhưng chúng tôi muốn dùng kỹ thuật của mình nói với chị dâu, vợ của quân nhân chúng tôi có thể có được những thứ mà người khác không có được, dùng tiền cũng không mua được.”
Viên chính ủy đứng hàng đầu trầm giọng nói, sau đó dẫn đầu chào theo kiểu nhà binh.
“Cúi chào...”
Giọng của anh ta vừa dứt, phía sau từng hàng chiến sĩ lần lượt chào theo nghi thức quân đội, dưới bầu trời quang đãng tạo thành một cảnh tượng vô cùng đặc biệt.
Không dùng tiền tài chất đống hoa lệ, không dùng hoa lệ chất đống cao quý.
Là một nghi lễ quân đội chất phác nhất, một lời chúc phúc giản dị nhất, lại rung động hơn cả những sự lãng mạn ngoài kia.
Sư Niệm đặt hai tay lên ngực, quay đầu lại nhìn người đàn ông đang cúi chào mình.
Cô cho là mình sẽ không có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-hon-nhan-vo-truoc-om-con-chay/891806/chuong-3474.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.