Trước đêm Giao Thừa, tất cả mọi người đã ngừng hết công việc dang dở, nhưng Sư Niệm vẫn phải tuyên truyền cho bộ phim kỷ niệm.
Thế nên khi Sở Húc Ninh tắm xong và bước ra, Sư Niệm vẫn đang nằm bò trên giường, tay cầm điện thoại. Máy tính bảng để bên cạnh vẫn đang mở video, cô mơ màng gật gù nằm trên giường đáp lời gì đó.
“Em tỉnh táo lại giùm chị với, lát nữa còn đến lượt em live stream đấy.” Chị Tám rít gào trong video kia, “Mau đi rửa mặt trang điểm đi, nhìn khuôn mặt em xem, ôi chao ôi, làm sao mà chồng em nhìn được vậy?”
Chị Tám vừa dứt lời, Sư Niệm bỗng tỉnh táo hẳn, đưa tay sờ mặt mình, “Xấu lắm ạ?”
“Xấu không tưởng nổi.” Chị Tám nói như đinh đóng cột.
Thực ra không đến mức xấu, chỉ có điều thần thái không tốt, gần đây cô bận rộn với các kế hoạch tuyên truyền, còn phải đi khám Đông y, cho nên trông khá mệt mỏi.
Sư Niệm nhìn bản thân mình trong video, “Một cô gái xinh đẹp quá chừng, chị đừng lừa em nữa, em chẳng tin đâu.”
Chị Tám: “...”
Nhưng nói vậy thôi, Sư Niệm vẫn nhổm dậy, vừa ngáp vừa vào phòng tắm trang điểm, live stream mà, biết bao nhiêu kẻ đang chờ được chê bai, được nắm tóc cô giật kia kìa.
Sư Niệm vô thức nhìn ngắm mình trong gương, cũng đâu khó coi lắm đâu.
“Cứ nhất định phải live stream lúc nửa đêm à? Mấy người không ai ngủ hả?” Sở Húc Ninh nhíu mày, thực sự không muốn để cô thức đêm chút nào.
“Ngủ nghê là chuyện của mấy người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-hon-nhan-vo-truoc-om-con-chay/891778/chuong-3446.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.