Nhắc đến vấn đề này, Sư Niệm liền cảm đau đớn hết cả mình mẩy.
Siết chặt di động hai cái, sau đó cô nói: “Chẳng thế nào cả, sống chết cũng không nhả miệng.”
Sở Lạc Nhất chép miệng vài tiếng, không nghĩ Sở Húc Ninh cũng có lúc cứng đầu như vậy.
Mà người vốn đang nói chuyện với Sư Niệm lại nhanh chóng nhận được cú liên hoàn gõ đoạt mệnh của Lục Tư Thần, lại còn dùng dáng vẻ lưu lượng dùng không xuể của nhà cô nàng để gửi tin nhắn cho Sở Lạc Nhất.
Sở Lạc Nhất đại khái cũng hiểu được ý của cô ta. Đại khái là hỏi xem mẹ cô ta trước kia tổ chức sinh nhật thế nào. Có cần phải dài dòng văn tự như vậy không, không thấy mệt à?
[Bánh Bao Đậu là một tiên nữ: Mẹ cô không tổ chức sinh nhật đâu.]
[Lục Tư Thần: Cô nói lung tung, tôi từng thấy rồi.]
[Bánh Bao Đậu là một tiên nữ: Ai da, cô thấy rồi à?]
Bên kia có lẽ đã nhận ra mình lỡ mồm cho nên vẫn không trả lời lại tin nhắn của cô.
Sở Lạc Nhất nghĩ, chắc cô gái này lại lén đến thăm mẹ mình rồi, đúng là một đứa trẻ đáng thương.
Nhưng Đàm Thần Tiêu đúng là không tổ chức sinh nhật thật, cùng lắm là cô nói một câu sinh nhật vui vẻ, thái độ của Đàm Thần Tiêu cũng rất thờ ơ.
“Em nghĩ sư phụ em với ba của Lục Tư Thần cũng đúng là nghiệt duyên.” Sở Lạc Nhất nói, tiếp tục gõ chữ.
[Bánh Bao Đậu là một tiên nữ: Tôi nói thật với cô nhé, mẹ cô đúng là không có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-hon-nhan-vo-truoc-om-con-chay/891737/chuong-3405.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.