Trước Nguyên Đán là sinh nhật của Kiều Vi Nhã.
Cũng như thường ngày, sinh nhật của cô trước hết cô phải ở cùng Phong Phong và Kiều Nhã Nguyễn. Đây là yêu cầu cứng ngắc duy nhất mà Phong Phong dành cho Kiều Vi Nhã.
Anh luôn có cảm giác mình nợ cô con gái này nhiều lắm, con gái có thể trở về đã là trời cao ban ơn cho anh rồi.
Sáng sớm ngày sinh nhật của Kiều Vi Nhã, Phong Phong và Kiều Nhã Nguyễn ra ngoài mua thức ăn.
Lúc Kiều Vi Nhã bị Phong Tỉ Triệt kéo ra khỏi chăn còn không biết mình là ai. Đêm qua cô xem phim đến tận bốn giờ sáng mới ngủ.
“Làm cái gì vậy hả?” Kiều Vi Nhã mới bị kéo dậy lại nằm ngả ra giường: “Trước khi chị đánh em thì mau mau biến ra ngoài đi!”
“Con heo lười mau dậy đi, em chuẩn bị quà sinh nhật cho chị này!” Phong Tỉ Triệt nhảy lên giường, hô to gọi nhỏ.
Cuối cùng Kiều Vi Nhã trợn mắt nhìn em trai mình, sau đó lại nhắm mắt: “Quà gì cơ?”
“Nhìn là biết, mau mau dậy đi!” Phong Tỉ Triệt nói rồi nhảy xuống giường, kéo Kiều Vi Nhã đứng lên: “Nhanh lên nào, nhanh lên nào!”
Kiều Vi Nhã hết cách chỉ có thể mắt nhắm mắt mở bị Phong Tỉ Triệt kéo đến nhà kính trồng hoa.
Cái nhà kính trồng hoa này được Phong Phong chăm chút lúc buồn chán cho nên hoa trồng bên trong nở rất đẹp.
Nhưng sau khi rắn dẫn đường chết, rất ít khi Kiều Vi Nhã tới chỗ này.
“Em định đem hoa của ba tặng cho chị sao?” Kiều Vi Nhã híp mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-hon-nhan-vo-truoc-om-con-chay/891676/chuong-3344.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.