Sở Ninh Dực khựng lại một chút, như thể anh không ngờ rằng vợ mình sẽ bắt lấy điểm này.
Thật ra Thủy An Lạc cũng có thể đoán ra được sau khi anh về hưu thì người tiếp quản sẽ là ai, tuy không phải là con trai của họ nhưng vì cũng liên quan tới con gái nên đây cũng là một vấn đề!
Thế nhưng Sở Ninh Dực hoàn toàn không ngờ tới người mình chọn để nối nghiệp suốt năm năm này lại là con rể của mình!
Cho nên đây chính là sai lầm của Sở đại thần.
“Cái này...” Sở Ninh Dực còn đang nghĩ cách để giải thích: “Thật ra lúc đó anh chọn thằng bé thực sự vì thực lực của cậu ta rất mạnh, quả thật lúc đó cậu ta còn lợi hại hơn con của em một chút, nếu không anh đã không chọn cậu ta đâu.”
“Lúc đó Bảo Bối mới chỉ có mười hai tuổi, anh nhất định phải so sánh như thế sao?” Thủy An Lạc trợn trắng mắt, nhất quyết không chịu thừa nhận con trai của mình kém hơn người ta.
Sở Ninh Dực nhướng mi: “Em thế này là đang trách anh không chọn con trai em đấy à?”
Thủy An Lạc: “...”
“Không phải, anh Sở nói cái gì cũng đúng cả, con trai của em quả thực không bằng người ta, đúng là như vậy.”
Sở Ninh Dực: “...”
Bà xã, tiết tháo của em đâu rồi hả?
Đối với Thủy An Lạc mà nói thì cái thứ như tiết tháo chỉ cần đứng trước mặt anh Sở là sẽ không thấy đâu nữa hết.
“Nhưng mà nếu như người được chọn là Cố Tỉ Thành thì sau này phải làm sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-hon-nhan-vo-truoc-om-con-chay/891639/chuong-3307.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.