Sư Niệm cười tít cả mắt, thỏa mãn chầm chậm chìm vào giấc ngủ.
Trên máy bay trực thăng ở thành phố A.
Sở Lạc Nhất chống cằm ngồi ở vị trí phó lái nhìn bầu trời đêm bên ngoài, “Không ngờ anh còn biết lái trực thăng cơ đấy?”
Cố Tỉ Thành liếc mắt nhìn cô, “Có phải bây giờ em thấy rất hâm mộ anh không.”
“Ha ha ha, đúng rồi đó, cực kỳ hâm mộ luôn.” Sở Lạc Nhất nói rồi lấy một cái móc chìa khóa từ trong túi áo ra, cầm nó lắc lắc trước mặt Cố Tỉ Thành, “Nhìn nè, cho anh quà này.”
“Đây là cái gì vậy?” Cố Tỉ Thành nheo mắt nhìn.
“Móc chìa khóa chứ gì, cái này là em.” Sở Lạc Nhất nói xong, đưa điện thoại ra cho anh nhìn, “Cái này là anh.”
Cố Tỉ Thành liếc nhìn móc khóa hoạt hình phiên bản quân nhân treo trên điện thoại của cô, quả thực có vài đặc điểm giống anh.
“Móc vào giúp anh.” Cố Tỉ Thành nói rồi tỏ ý bảo cô treo móc khóa phiên bản cô gái cho anh.
“Treo gì chứ, các anh không thể mang theo thứ này đâu, cái này để cho anh nhìn thôi!” Sở Lạc Nhất cười toe toét nói, nhưng động tác trên tay cô đã cho thấy cô nói một đằng, làm một nẻo.
“À phải rồi, anh có quen ai tên là Lục Tư Thần không?” Sở Lạc Nhất đột nhiên hỏi.
Cố Tỉ Thành khựng lại, sau đó mới hỏi, “Cô ta tới tìm em à?”
“Thế là quen biết thật đấy hả.” Sở Lạc Nhất xì một tiếng, sau đó mới nói, “Hôm em quay về cô ta có tới tìm em. Cô ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-hon-nhan-vo-truoc-om-con-chay/891624/chuong-3292.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.