Khi Sở Lạc Nhất biết được chuyện này, cô không khỏi đờ đẫn hết cả người. Cô đến quân bộ giao tranh vẽ, vừa đi ra đã thấy Cố Tỉ Thành chờ sẵn bên ngoài.
Cho nên khi Cố Tỉ Thành nói chuyện này vớiSở Lạc Nhất, phải nửa ngày trời cô mới phản ứng kịp. Cô vội vàng định đến thành phố B, lại bị Cố Tỉ Thành vươn tay kéo lại.
“Bình tĩnh đi, hiện giờ hai người này, một vừa mất con, một người thiếu chút nữa bị ba mình đánh chết, cả hai nửa chết nửa sống còn ầm ĩ chuyện ly hôn. Vở kịch này, người ngoài không tham gia được.” Cố Tỉ Thành trầm giọng nói: “Cuộc sống của lão Sở lúc nhỏ rốt cuộc khác thường đến thế nào, sao lại sợ thành ra cái dạng này?”
Sở Lạc Nhất bị Cố Tỉ Thành kéo lại liền quay sang nhìn anh, “Cụ thể thì em cũng không biết. Em chỉ nhớ là hồi nhỏ lúc em qua bên kia, Húc Ninh tốt với bọn em lắm, nhưng mẹ nuôi còn tốt với anh Húc Ninh hơn. Lúc đó anh Húc Ninh thích chị Tử Huyên, lại dè dặt, chưa từng dám nói ra.”
“Thảm thế á?”
Đó là Lữ đoàn trưởng vĩ đại của họ, vị Lữ đoàn trưởng đội trời đạp đất, có khả năng hạ gục Tư Lệnh của người ta đó.
Đó còn là Binh vương mà toàn quân kính ngưỡng tựa như thần thoại, không ai có thể đánh bại.
Sở Lạc Nhất gật đầu, “Cho nên đừng tưởng anh Húc Ninh bề ngoài mạnh mẽ mà lầm, thật ra nhất định là anh ấy yêu chị Niệm Niệm lắm thì mới vội vàng đòi ly hôn như vậy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-hon-nhan-vo-truoc-om-con-chay/891616/chuong-3284.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.