Sở Ninh Dực không còn muốn phát biểu nhiều về việc vợ mình ngốc đến thế nào nữa rồi.
Chuyện gì của Tiểu Bất Điểm mà chẳng liên quan tới Sở Lạc Duy. Có vẻ như thằng nhóc kia muốn mình là người đầu tiên công khai con bé ra với công chúng, kết quả thì... lại bị ba vợ tương lai phủ đầu trước.
Nó vui được mới lạ đấy!
Thế mới nói lần này thằng nhóc kia thua thảm hại rồi, đã thế vẫn còn phải ngậm bồ hòn làm ngọt. Dù sao thì đó cũng là ba vợ, nó đâu thể nói gì được.
Phong Phong bỗng ra chiêu này khiến mọi người đều không kịp trở tay.
Sư Niệm vẫn đứng đờ ra đó nhìn ba cha con họ. Mẹ Xinh Đẹp của cô thật hạnh phúc vì có một người đàn ông luôn thầm lặng ủng hộ mình như vậy.
Thật ra, trong rất nhiều hoàn cảnh cô cũng có thể đồng cảm với Kiều Vi Nha, vì chính bản thân cô cũng có thân phận như vậy. Nhưng may mà cô vẫn có thể theo dì làm việc, cho nên cũng xem như có mẹ ở bên.
Quân nhân, trên phải không phụ lòng trời, dưới không phụ lòng đất, giữa không phụ lòng quốc gia chứ không phải là người thân như họ.
Sư Niệm nhìn ba người họ ôm nhau, sau đó quả quyết xoay người rời đi.
Sau lưng cô là Cổ Nguyệt và trợ lý của cô ta.
Lúc này, Cổ Nguyệt đang nhìn cô ta với vẻ ấm ức, còn trợ lý của cô ta lại bừng bừng tức giận.
Sư Niệm cất điện thoại đi, nhếch miệng cười nhìn Cổ Nguyệt.
“Cô Triệu, có phải tôi đã làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-hon-nhan-vo-truoc-om-con-chay/891535/chuong-3203.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.