Sở Húc Hiên với Âu Dương Tử Huyên cũng đã quay về. Hiện giờ cả Sở Húc Hiên và Âu Dương Tử Huyên đều ở tại quân bộ. Âu Dương Tử Huyên cũng coi như là theo chồng.
Sư Niệm thấy Âu Dương Tử Huyên vẫn có chút cảm giác không nói nên lời. Âu Dương Tử Huyên thì lại chào hỏi thoải mái rồi dẫn Sư Niệm đi lên lầu.
“Để tôi dẫn chị dâu đi xem phòng của anh Cả nhé. Mỗi lần Húc Hiên với anh Cả gặp nhau toàn nói mấy chuyện nhàm chán thôi, chắc chị dâu cũng không thích nghe đâu.” Âu Dương Tử Huyên vừa nói vừa lôi kéo Sư Niệm đi lên phòng của Sở Húc Ninh.
Sở Húc Hiên nhướng mày nhìn hai cô gái rời đi, sau đó mới quay đầu nhìn Sở Húc Ninh: “Em cứ tưởng anh định sau khi kết thúc diễn tập mới đưa chị dâu về nhà cơ.”
Sở Húc Ninh uống nước xong liền đặt cốc nước xuống, nói: “Đúng lúc có chút thời gian rảnh nên muốn đưa cô ấy về luôn.”
“Hôm nay con về quân đội luôn hay là để đến ngày mai, nếu không cứ để Niệm Niệm ở bên này đi?” Cố Tiểu An hỏi.
Sở Lăng Phong lập tức quét mắt tới, vất vả lắm mới đuổi được mấy thằng con trai này đi, thế quái nào lại định kéo thêm người vào nhà rồi?
Sở Húc Ninh nhận ra được ý trong ánh mắt của ba mình liền cười nhẹ: “Niệm Niệm phải quay về chỗ dì cô ấy, cũng tiện làm bạn với dì của cô ấy hơn.”
Mấy năm nay, Sở Lăng Phong cố gắng hết sức để tống cổ ba người bọn anh ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-hon-nhan-vo-truoc-om-con-chay/891466/chuong-3134.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.