“Nhưng Tư Thần lại không nghĩ như vậy.” Lời nói của Đàm Thần Tiêu có chút lạnh lùng: “Cậu xem con bé như em gái, nhưng chưa chắc con bé đã coi cậu là anh trai.”
Cố Tỉ Thành hơi híp mắt lại, dù sao thì thật sự anh cũng không có cách phản bác những lời này.
“Tính cách của Lục Tư Thần như thế nào chắc cậu rõ ràng hơn tôi. Con bé được ba nó cưng chiều quá mức để thành ra như bây giờ, gây họa cũng chỉ là chuyện sớm hay muộn. Tại sao tôi không thể nói rõ ràng với Nhất Nhất về chuyện này trước?” Đàm Thần Tiêu nói, giọng điệu cũng trở nên cứng rắn hơn.
“Vì sao Tư Thần thành ra như bây giờ, chẳng lẽ cô Đàm không cảm thấy mình cũng nên có trách nhiệm sao?” Cố Tỉ Thành còn thẳng thắn hơn: “Cháu không biết giữa cô và chú Lục có ân oán gì với nhau, nhưng cũng đừng đổ tội lên đứa trẻ như thế chứ?”
Bàn tay đang đặt trên đùi của Đàm Thần Tiêu siết chặt lại, chặt đến mức da thịt cảm thấy đau đớn.
“Giờ cô Đàm lại ở đây thể hiện tình thương của người mẹ thế này, cô không cảm thấy quá muộn rồi à?” Cố Tỉ Thành tỏ vẻ như không phát hiện ra sự thay đổi của Đàm Thần Tiêu mà tiếp tục nói.
Đàm Thần Tiêu đột nhiên ngẩng phắt lên, đôi mắt đang nhìn chằm chằm Cố Tỉ Thành mang theo cả sự dò xét cùng không vui.
“Tôi không cần biết là muộn màng hay giả tạo nhưng Nhất Nhất có quyền được biết chuyện bên cạnh cậu vẫn còn một người khác thích cậu.”
“Người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-hon-nhan-vo-truoc-om-con-chay/891463/chuong-3131.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.