Kiều Vi Nhã giận dỗi bỏ đi trước. Triệu Hân Hân đuổi theo nói: “Trước đây cậu không biết thật hả? Từ tiểu học lên tới cấp ba rồi tới đại học, cậu không biết tất cả mọi người đều gọi cậu là cô vợ nhỏ của Sở Lạc Duy à?”
“Biết chứ, nhưng đó không phải chỉ là đùa thôi sao?” Kiều Vi Nhã lườm Triệu Hân Hân một cái.
“Xì, ai thèm đùa một trò tới mười năm hả? Rõ ràng là trước khi bắt đầu vào học Sở Lạc Duy sẽ tung tin này ra ngoài đấy gái ạ! Nếu không thì hồi học cấp hai, lúc cậu chưa hóa trang xấu xí sao không có ai theo đuổi cậu?” Triệu Hân Hân phụt cười, “Không tin thì cậu về hỏi Sở Vi ấy, chắc chỉ đứa ngốc như cậu mới không biết thôi.”
Kiều Vi Nhã khựng lại, thấy Triệu Hân Hân cũng dừng lại theo, “Vậy tớ có thích cậu ta không?”
“Hỏi ai thế?” Triệu Hân Hân trợn trừng mắt hỏi ngược lại.
Kiều Vi Nhã: “...”
Kiều Vi Nhã xua xua tay, đi tiếp: “Dẹp, dẹp, để tớ tự nghĩ vậy.”
“Thương Sở Lạc Duy thật, sao cậu ấy lại thích một đứa ngốc như cậu nhỉ.Thế nếu bao năm qua người ta nói cậu là vợ của Sở Vi thì cậu có đồng ý không?” Triệu Hân Hân cho cô một liều thuốc mạnh, nếu như vậy rồi mà vẫn còn chưa hiểu nữa thì cô bạn này đúng là hết thuốc chữa rồi.
Anh Sở Vi?
Kiều Vi Nhã bất giác nhíu mày, chuyện này tuyệt đối không được, ai dám nói vậy cô sẽ đập chết kẻ đó.
Nhưng bao năm qua, hình như cô cũng chưa từng phải đối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-hon-nhan-vo-truoc-om-con-chay/891447/chuong-3115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.