Sở Húc Ninh vươn tay cầm lấy con chip, “Sao anh ta lại đưa cho em?”
“Chắc lúc đó anh ta nghĩ em có thể trốn được.” Sư Niệm nói, ngồi xuống giường nhìn người đàn ông vẫn đang cầm lấy con chip, “À, Ngũ Vi vừa nãy chắc đã chụp hình anh, em sợ cô ta sẽ tung ảnh lên mạng để chỉnh em, đến lúc đó...”
Sở Húc Ninh vươn tay vỗ vỗ lên tay cô, “Không sao đâu.”
Vừa nãy Sở Húc Ninh đã nói chuyện này với Sở Húc Hiên. Kỹ thuật máy tính của Sở Húc Hiên hoàn toàn được di truyền từ Sở Lăng Phong, đối với anh mà nói, xâm nhập vào di động của một người là chuyện không thể đơn giản hơn.
Sư Niệm vẫn có chút bất an, “Thật không sao chứ?”
Sư Niệm vừa nói xong, Sở Húc Ninh đã kéo cô vào trong lòng, vươn tay ôm lấy cô sau đó đọc tin nhắn Sở Húc Hiên vừa mới gửi tới.
[Sở Húc Hiên: Chậc chậc chậc, ảnh em xóa hộ anh rồi, nhưng mà em còn tìm thấy vài thứ hay ho cho chị dâu nữa đấy.]
Tim Sư Niệm còn đang đập rộn ràng vì được anh ôm vào lòng, nhìn thấy câu này lại càng tò mò hơn.
Hay ho?
Cái gì hay ho?
Trong lúc Sư Niệm đang tò mò, Sở Húc Hiên đã gửi tệp đính kèm qua, một tập tin nén hơn một Gb.
Sở Húc Ninh nhướng mày, ấn nhận.
[Sở Húc Ninh: Ừ, trong di động của cô ta có một phần mềm theo dõi, nếu có tin tức về chị dâu cậu thì cậu biết phải làm gì rồi đấy.]
[Sở Húc Hiên: Anh, bảo bối như chị dâu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-hon-nhan-vo-truoc-om-con-chay/891392/chuong-3060.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.