Địa lao này nằm sát ngoài biên giới tòa thành, cho nên với họ mà nói thì đây là một chỗ có lợi.
Sở Húc Ninh dẫn Sư Niệm đi qua một con đường dễ bị phát hiện, còn đám Ngô Ca thì đưa Tần Thiếu Bạch chuồn đi một lối khác.
Tần Thiếu Bạch quay lại nhìn Sư Niệm được đưa đi, anh ta còn chưa kịp hỏi tên cô là gì nữa.
Mà tất cả rõ ràng đã được Sở Húc Ninh sắp xếp ổn thỏa nên mới được tiến hành một cách nhanh chóng như vậy.
Bọn họ phụ trách dụ người của Yellow đi, như vậy anh ta có thể an toàn rời khỏi đây.
Đáng tiếc, con chip đang nằm trong miệng cô gái kia.
Tốc độ của Sở Húc Ninh cực nhanh, bước chân Sư Niệm lảo đảo. Đám người kia cũng ngày càng đuổi sát tới. Bọn họ phải băng qua bức tường cao cách đó không xa, bên ngoài là khu vực thành thị, sẽ dễ ẩn nấp hơn một chút.
Thể lực của Sư Niệm tuy tốt, nhưng so với Sở Húc Ninh thì tuyệt đối là chênh lệch giữa vận động viên và học sinh tiểu học.
“Sở Húc Ninh, em không theo kịp.” Lảo đảo hồi lâu, cổ chân của Sư Niệm đã đau nhừ. Cô vừa dứt lời, anh đã khiêng cô lên.
Đầu cô chúc xuống dưới, cho nên chưa kịp thét lên đã mím môi, cảm thấy anh khiêng cô mà tốc độ vẫn nhanh như trước.
Tốc độ của Sở Húc Ninh cực nhanh, thoáng chốc đã băng qua bức tường cao, nhưng những kẻ kia cũng không phải loại dễ đối phó.
Băng qua bức tường, Sở Húc Ninh cõng Sư Niệm chạy đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-hon-nhan-vo-truoc-om-con-chay/891387/chuong-3055.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.