Nhưng đội trưởng bọn họ chạy nhanh thế?
Chẳng lẽ chuyện đội trưởng và chị dâu kết hôn không phải như bên ngoài đồn đại.
Nếu thật sự không có tình cảm, làm gì có chuyện đội trưởng sẽ liều mạng như vậy, biết rõ bây giờ không phải lúc lấy đá chọi đá, lại một mình chạy ra ngoài.
Trong con hẻm hẹp, cục diện vẫn đi vào bế tắc, có lẽ, căn bản không phải cục diện bế tắc, chẳng qua chỉ là một cái mạng nhỏ của Sư Niệm mà thôi.
Sư Niệm từ đầu đến cuối vẫn run lẩy bẩy. Cô rõ ràng hơn bất cứ ai, chỉ cần gã đàn ông kia nổ súng, có thể cái mạng nhỏ của cô sẽ tiêu tùng.
“Năm, bốn...”
Tần vẫn đứng yên như cũ.
“Ba... hai...”
Tiếng còi xe cảnh sát đột nhiên vang lên, từ xa đến gần, chói tai vô cùng, đối với Sư Niệm mà nói đây chẳng phải chuyện gì tốt, bởi vì nó sẽ khiến đám người kia nổi giận.
Tiếng “một” còn chưa vang lên, Sư Niệm đã nghe thấy tiếng súng. Theo bản năng cô hét lên một tiếng, thân thể đã bị người ta ôm lấy lăn qua một bên.
Bên tai Sư Niệm vang lên một âm thanh trầm thấp, tiếp theo đó là mùi máu tươi gay mũi.
Anh ta... trúng đạn rồi.
Tiếng xe cảnh sát ngày một gần, vào lúc Sư Niệm còn chưa kịp phản ứng lại đã bị người khác kéo lên. Tần cũng bị trúng một phát đạn vào vai, bị bắt đi theo cô.
Vậy là, anh ta vì cô mà trúng một phát súng.
Sư Niệm và Tần đều bị vứt lên xe. Lưng cô bị va chạm đến đau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-hon-nhan-vo-truoc-om-con-chay/891383/chuong-3051.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.