Thành phố A, Thấm Tâm Viên.
Trong bữa cơm tối, Sở Lạc Nhất nói chuyện này cho Sở Ninh Dực nghe.
Bữa cơm này có Sở Lạc Duy, Sở Lạc Nhất, Sở Ninh Dực và Thủy An Lạc ăn chung với nhau. Sở Lạc Ninh phải quay về quân đội còn chưa biết lúc nào có thể về.
Kiều Vi Nhã bị ba mình kéo về nhà ăn cơm, bởi vì bạn nhỏ Phong Tỉ Triệt nói lâu lắm không gặp bà chị gái ngốc nghếch của của nhóc nên có hơi nhớ rồi.
“Thần Tiêu có con gái á? Sao mẹ không hề biết việc này?” Thủy An Lạc kinh ngạc nói, thật sự là vì chuyện này gây sốc quá.
Sở Lạc Nhất nghiêm túc gật đầu. Trông thấy dáng vẻ kinh ngạc này của mẹ, cô cũng thấy yên tâm.
“Anh Sở, anh có biết chuyện này không?” Thủy An Lạc nhìn bộ dạng bình thản của Sở Ninh Dực liền không nhịn được phải hỏi.
“Làm sao mà biết được?” Sở Ninh Dực thản nhiên trả lời.
“Thế sao anh không ngạc nhiên?” Thủy An Lạc hỏi vặn lại. Thái độ của anh khiến cô có cảm giác như anh biết hết mọi việc vậy.
Sở Ninh Dực nuốt hết đồ ăn trong miệng xuống rồi nói: “Tại sao anh phải ngạc nhiên, có quan hệ gì tới anh hả?” Sở Ninh Dực lại ra hiệu cho cô nhìn đứa con trai vẫn đang bình tĩnh ăn cơm của mình.
Thủy An Lạc quay đầu nhìn sang, quả nhiên thấy Sở Lạc Duy đang thản nhiên ăn cơm ngẩng đầu lên, nói: “Cũng đâu phải việc của con, sao con phải để ý.”
Thủy An Lạc: “...”
Thằng nhóc này chắc chắn không phải do cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-hon-nhan-vo-truoc-om-con-chay/891373/chuong-3041.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.