Sở Lạc Nhất nhanh chóng xem qua bức tranh, sau đó cầm điện thoại chụp ảnh rồi mới giao cho Cố Tỉ Thành trả về chỗ cũ, chỉ một lát nữa thôi sẽ có người phát hiện ra bọn họ.
Nhưng khi Cố Tỉ Thành vừa trở về thì bị người ta phát hiện. Anh ôm lấy Sở Lạc Nhất, nhanh chóng đi xuống lầu và tránh thoát bảo vệ ở phía sau.
Cố Tỉ Thành rất nhanh. Dù lúc này anh đang ôm Sở Lạc Nhất nhưng vẫn không hề ảnh hưởng đến tốc độ của anh.
Hai người vừa chạy trở về sảnh trưng bày, bảo vệ phía sau đã chạy tới.
Cố Tỉ Thành buông Sở Lạc Nhất xuống, nắm tay cô đi vào bên trong. Sở Lạc Nhất không thể không công nhận, tốc độ trở mặt của người này đúng là quá nhanh.
Lúc này Mạch Thụy vẫn đang nói chuyện với Diệp Ngữ Vi, nhưng trông Diệp Ngữ Vi đã có vẻ mất kiên nhẫn.
Cố Tỉ Thành dẫn Sở Lạc Nhất bước nhanh tới bên cạnh Diệp Ngữ Vi, “Mẹ.”
Mẹ?
Mạch Thụy nhìn người trước mặt với vẻ không thể tưởng tượng nổi, sau đó cô ta lại quay sang nhìn người phụ nữ bên cạnh.
Đây là mẹ của Cố Tỉ Thành?
Còn Sở Lạc Nhất lại là bạn gái của Cố Tỉ Thành!
Sở Lạc Nhất mỉm cười nhìn vẻ mặt rất sốc của Mạch Thụy, trò hay vừa mới bắt đầu mà thôi.
“Con chào cô ạ.” Sở Lạc Nhất lễ phép chào hỏi.
Diệp Ngữ Vi nhẹ gật đầu, nhìn Sở Lạc Nhất từ trên xuống dưới. Cô bé này mặc một cái quần sooc, phía trên là chiếc áo phông rộng in hình búp bê, rất phù
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-hon-nhan-vo-truoc-om-con-chay/891331/chuong-2999.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.