Nhưng khi đang nghĩ đến chuyện mặc quần áo gì, Sở Lạc Nhất bỗng nghĩ đến một vấn đề khác. Dã tâm của Mạch Thụy lần này rất lớn, cô ta muốn nuốt chửng ba người bọn họ, mà cũng có thể nói là bốn người. Cô ta cũng hận cả Tiểu Bất Điểm nữa.
Nhưng cô ta không phải quá tự đề cao mình rồi chứ?
Muốn thịt hết cả ba người họ sao?
Đúng là nằm mơ giữa ban ngày.
Sở Lạc Nhất cầm điện thoại di động lên, gọi cho Sở Lạc Duy để kể cho cậu nghe về việc này.
Lúc này Sở Lạc Duy đang ở trong một căn hộ gần trường học. Đương nhiên, Kiều Vi Nhã đang ở chung với cậu. Sau khi kết thúc huấn luyện quân sự, không ai muốn chơi với cô nữa.
Hôm nay không có giờ lên lớp nên hai người không đi ra khỏi nhà. Kiều Vi Nhã chơi điện tử. Sở Lạc Duy đang xem tài liệu trong công ty. Ba nói giữa trưa phải gửi cho ba một bản báo cáo mới.
Vì thế mà điện thoại của Sở Lạc Duy đang để trên bàn và đặt ở chế độ loa ngoài, Kiều Vi Nhã cũng nghe thấy những điều mà Sở Lạc Nhất nói.
“Tôi đã nói với cậu rồi mà, con ả kia chắc chắn là não tàn, hơn nữa còn không phải loại não tàn bình thường.” Kiều Vi Nhã cười thành tiếng.
Sở Lạc Duy liếc mắt nhìn cô, “Còn cậu thì thua trong tay một ả não tàn.”
Kiểu Vi Nhã ngẩng phắt đầu dậy, lườm cậu. “Mẹ nó chứ, ai mà biết cô ta chính là Mạch Thụy năm đó đâu. Nhìn cô ta xem, rõ ràng là kiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-hon-nhan-vo-truoc-om-con-chay/891321/chuong-2989.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.