“Vâng.” Sư Niệm hiểu chuyện gật đầu.
“Tiểu Lưu, quay về quân đội đi.” Sở Húc Ninh nói.
Tiểu Lưu thở dài, cậu ta hy vọng thời gian lâu dài chị dâu sẽ không cảm thấy phiền, thật là một người không hiểu gì là lãng mạn, cả người đều là khí thế quân nhân lạnh lẽo cứng rắn.
Sư Niệm chẳng xa lạ gì với hoàn cảnh quân đội, dù gì cô cũng là đứa trẻ được lớn lên từ trong quân đội, cho nên vẫn có thể tự mình đi mua đồ trong cửa hàng tạp hóa.
Sở Húc Ninh đến xong thì đi vào tòa nhà hành chính, bảo Tiểu Lưu đưa cô đi mua đồ rồi về nhà.
Căn hộ của Sở Húc Ninh ở tầng ba, điều kiện cũng khá tốt, lúc trước bọn Sở Lạc Nhất cũng từng ở chỗ này.
Ba phòng ngủ, hai phòng khách, một bếp, hai nhà vệ sinh. Trong phòng ngủ chính có phòng vệ sinh. Căn hộ khá trống trải, chỉ có một ít đồ dùng và tivi do bên quân đội phân cho. Lúc sáng Sở Húc Ninh đã gọi điện thoại về, nên tiểu Lưu đã cho người tới dọn dẹp lại căn hộ này rồi, trên tường còn dán chữ hỉ đỏ chót, bên trên treo một dải hoa giấy.
Rất... mộc mạc.
Nhưng cũng khiến cho người ta cảm thấy thật ấm áp.
“Chị dâu, lão đại của bọn em không biết thể hiện đâu, chị cũng đừng phiền lòng vì anh ấy nhé. Anh ấy là người tốt. Buổi sáng nay anh ấy mới nói với bọn em nên vẫn chưa kịp chuẩn bị cái gì cả.” Tiểu Lưu vừa nói vừa đưa tay lên gãi đầu. “Đây đều là do bọn em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-hon-nhan-vo-truoc-om-con-chay/891302/chuong-2970.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.