“Nói như vậy thì anh cũng hy vọng có người thủ thân cả đời để chờ anh hả?”
Thủy An Lạc: “...”
Thủy An Lạc ngầm liếc về phía Sở Ninh Dực, anh còn dám có suy nghĩ này à?
“Vì sao tôi phải hy vọng như thế. Bà xã nhà tôi đã sinh con gái cho tôi rồi, có người ngay đến con gái còn chẳng có.”
Cố Tiểu An: “...”
Cô cảm thấy mình bị trúng đạn rồi, nói thế thì không sinh được con gái là do lỗi của cô đấy hả?
Thủy An Lạc đưa tay bóp trán, nhìn về phía Cố Tiểu An: “Chúng ta ở đây thừa thãi quá, qua kia đi, để hai người bọn họ ở lại đây tiếp tục yêu nhau lắm cắn nhau đau là được rồi.”
“Ai yêu đương với anh ta hả?” Hai gã đàn ông đồng thanh hô lên.
Cố Tiểu An và Thủy An Lạc cùng lắc đầu. Nhìn mà xem, toàn chồng này hát chồng kia khen hay, hai người bọn họ ngồi lại đây đúng là quá thừa thãi.
Mà Thủy An Lạc cũng nhận ra rồi, Sở Ninh Dực đang dùng chiêu có con gái là có tất cả, chỉ cần một câu con gái là có thể bật lại được Sở Lăng Phong ngay.
Hai người này cộng lại cũng cả trăm tuổi rồi, nhưng vẫn rất trẻ con, lúc nào ở cùng nhau một cái là chẳng khác gì đứa trẻ năm tuổi cả.
Cố Tiểu An và Thủy An Lạc đi thật. Hai người xuống trung tâm thương mại ở phía dưới để chọn quà. Tuy lúc trước Cố Tiểu An không hài lòng về Sư Niệm lắm, nhưng dù gì cũng là con trai mình kết hôn, cô vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-hon-nhan-vo-truoc-om-con-chay/891298/chuong-2966.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.