Sở Húc Ninh không bỏ xót một hành động nhỏ nào của cô hết, anh biết cô đang nghĩ gì.
“Sư Niệm, anh...”
“Được, em đồng ý.” Sư Niệm đột nhiên ngẩng đầu. Như sợ anh nói ra cái gì đó, cô nói luôn quyết định của mình. Cho dù là thương hại nhưng chỉ cần có thể ở lại bên cạnh anh, cô không ngại bất cứ điều gì.
Dù cho phải lợi dụng lòng trắc ẩn của anh, cô cũng không quan tâm.
Bởi vì, cô muốn được ở bên anh.
Ở thời điểm Sư Niệm và Sở Húc Ninh kết hôn, cả hai người bọn họ đều đang bị thương nặng.
Khi Kiều Vi Nhã nhận được tin của Sư Niệm, Sư Niệm đang trên đường về nhà lấy hộ khẩu và chứng minh thư.
[Tiểu Bất Điểm là một nữ vương: Kết hôn? Sao lại đột ngột như vậy?]
[Sư Tiểu Niệm là một đứa ngốc: Vì nếu để qua thời gian này, đợi anh ấy nghĩ thông rồi, có lẽ sẽ không cần chị nữa.]
Kiều Vi Nhã và Sở Lạc Nhất ở trên giường bệnh quay ra nhìn nhau. Hai cô đều biết bao năm nay, Sư Niệm yêu hèn mọn đến mức nào.
Sở Lạc Nhất với tay cầm lấy điện thoại di động, bắt đầu gõ chữ.
[Tiểu Bất Điểm là một nữ vương: Chị Niệm Niệm, chị phải suy nghĩ cho kỹ đấy, anh ta làm vậy là vì chuyện tin tức kia sao?]
[Sư Tiểu Niệm là một đứa ngốc: Đúng vậy, vì tin tức đó, chị lại ích kỷ không muốn giải thích, vì chị biết nếu mình giải thích, anh ấy sẽ không cần chị nữa.]
[Bánh Bao Đậu là một tiên nữ: Chị Niệm Niệm, vậy sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-hon-nhan-vo-truoc-om-con-chay/891295/chuong-2963.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.