Kiều Vi Nhã khẽ mím môi, câu này cô nghe còn lọt tai này, tên Bánh Bao Rau kia nói chuyện đúng là khiến người ta không thể thích nổi.
Sở Lạc Duy ném cho cô một cái lườm khinh bỉ, sau đó quay người đi về phía khu nhà thân nhân.
“Bạn Kiều, bạn Sở, vui lòng ở lại một lát.” Sĩ quan ở phía sau đột nhiên nói.
Kiều Vi Nhã và Sở Lạc Nhất cùng quay đầu nhìn lại. Người đang bước tới là sĩ quan huấn luyện của họ, có thêm một người đàn ông đeo quân hàm trung tá.
Thượng úy đi theo sau trung tá, làm một động tác im miệng đừng nói gì với Sở Lạc Nhất.
Sở Lạc Nhất bỗng chốc hiểu ra, đã bắt đầu gây chuyện rồi cơ à?
“Bạn Kiều, bạn Sở, là thế này, theo quy định trong quân đội, trước kia hai bạn không xin tư cách tạm trú trong thời gian huấn luyện quân sự, cho nên hai bạn vẫn phải quay về sống trong ký túc xá, bởi vì như thế chúng tôi cũng dễ ăn nói với phía nhà trường hơn. Trước kia lữ đoàn trưởng không có ở đây nên quân doanh có phần thả lỏng. Bây giờ lữ đoàn trưởng quay về rồi, chúng tôi vẫn phải làm theo quy định.” Trung tá kia nói với vẻ nghiêm túc.
Sở Lạc Nhất quay đầu nhìn Kiều Vi Nhã, Kiều Vi Nhã có phần nóng nảy, nhưng đã có Sở Lạc Nhất ghìm chặt lại.
“Sao thế, không cho thời gian ăn tối nữa cơ à?” Sở Lạc Duy trực tiếp nói thẳng.
“Tất nhiên, bây giờ là thời gian hoạt động riêng của các bạn, bất kể thân thế ra sao cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-hon-nhan-vo-truoc-om-con-chay/891264/chuong-2932.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.