Sắc mặt của Sở Lạc Nhất lập tức biến thành đen sì, nhìn về phía người nào đó: “Em mới phát tình ý, chị đi tắm đây!” Sở Lạc Nhất nói xong liền ngâm nga chạy vào phòng tắm.
“Phải, chị nên tắm đi, vừa ngửi đã thấy cả người toàn mùi đồ nướng rồi.” Kiều Vi Nhã nhàn nhạt nói, một lát sau lại nói tiếp: “À này, hôm nay Khương Miêu Miêu bị đưa đi rồi đấy, có người nói là bị đưa về thành phố A. Như vậy chẳng phải là thả hổ về rừng à?”
“Không về không được đâu, cô ta phải về núi, ông ngoại chị vẫn còn đang khó chịu đấy, việc này... á...” Sở Lạc Nhất còn chưa nói hết thì đột nhiên có một tiếng thét chói tai vang lên.
Kiều Vi Nhã vội vàng đứng dậy đi ra ngoài. Sở Lạc Duy và Sở Vi ở phòng bên cạnh cũng đã ra rồi.
Sở Lạc Duy đứng bên ngoài phòng tắm ra sức đập cửa: “Làm sao thế?”
Sở Lạc Nhất luống cuống tay chân chạy ra ngoài, tay còn cầm quần áo của mình: “Em vừa mới thấy có người đang trèo trên cửa sổ phòng tắm”
Sở Lạc Duy cùng Sở Vi tiến lên, mở cửa nhìn xuống phía bên dưới. Sở Lạc Duy nheo mắt thấy có một bóng lưng ở phía xa rồi lập tức xoay người rời đi.
“Có người ngoài vào, lần này đừng nói là họ Khương kia không động đến được, kể cả có là Thượng đế cũng không cứu nổi cô ta đâu! Đi báo cho anh Cả đi. Sở Vi, cậu đi theo tôi!" Sở Lạc Duy nói xong cũng đã ra ngoài rồi.
Sở Lạc Nhất và Kiều Vi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-hon-nhan-vo-truoc-om-con-chay/891240/chuong-2908.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.