Cửa xe từ từ được mở ra, trong ba chiếc xe có chín chiến sĩ bước ra. Người đi đầu chẳng phải ai khác mà chính là Sở Lạc Ninh tối qua vẫn còn trong bệnh viện.
Nhưng họ ôm theo... hũ tro cốt. Hũ tro cốt có cờ đỏ năm sao phủ bên trên.
Chân Sở Lạc Ninh vẫn đang bị thương, nhưng anh vẫn bước từng bước rất vững vàng, đi rất ngay ngắn.
Đám sinh viên đứng cách đó không xa ngẩn ra nhìn cảnh tượng này. Sở Lạc Nhất đứng ngay phía trước, cô không khỏi nắm chặt hai tay lại.
“Sư 18XX6 Sở Lạc Ninh tuân lệnh tiễn các anh hùng của lữ 64BB2 về nhà.” Sở Lạc Ninh cất tiếng vang vọng, “Trong cơn lũ 815, họ đều là những người hùng.”
Hai chân Sở Húc Ninh chụm lại, chầm chậm đưa tay lên, hành lễ với hũ tro cốt.
“Lữ phó lữ đoàn 64BB2 Sở Húc Ninh đón các anh hùng về nhà.” Sở Húc Ninh nói từng từ một, âm vang.
Sở Lạc Ninh giao hũ tro cốt trong tay cho Sở Húc Ninh, những người phía sau lần lượt giao lại cho người bên cạnh Sở Húc Ninh. Sở Húc Ninh cúi đầu, ôm hũ tro cốt xoay người, bước từng bước tiến vào quân doanh.
“Doanh một đoàn một, kính chào...”
“Xoạt...” Động tác chào kiểu quân đội tiêu chuẩn xuất hiện.
“Doanh hai đoàn một, kính chào...”
“Doanh ba đoàn một, kính chào...”
...
“Doanh ba đoàn ba, kính chào...”
Đội ngũ cuối cùng hành lễ xong, liếc mắt nhìn, hơn hai nghìn chiến sĩ, động tác y hệt, hoàn toàn không thấy được một chút hỗn loạn nào.
Không hề thấy một chút hỗn loạn nào.
Đối với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-hon-nhan-vo-truoc-om-con-chay/891227/chuong-2895.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.