“Báo cáo.”
“Vào đi.”
“Báo cáo, bên phía ký túc xá nam có người đánh nhau.” Một cậu lính hô to.
Cố Tỉ Thành rủa một tiếng. Anh và Sở Húc Ninh cùng đứng dậy, “Lũ oắt này bị giáo dục ít quá nên ngứa đòn hả, có chịu yên tĩnh không đây?”
“Cậu tưởng tập huấn quân sự là việc hay ho lắm hả?” Sở Húc Ninh nói xong đã bước nhanh ra khỏi phòng làm việc.
Ký túc xá nam còn nhốn nháo hơn cả ký túc xá nữ. Tuy lần này không ai dám ra ngoài xem nữa, nhưng mọi người đều không ngủ được.
Cũng không dám nói gì.
Cho nên Sở Lạc Nhất lại lặng lẽ lấy điện thoại ra. Sau khi bật nguồn, phát hiện Khoai Tây vẫn còn đang online, cô liền đi trêu cậu nhóc một chút.
Khoai Tây trả lời rất nhanh, còn hỏi có phải cô nhớ cậu không.
[Bánh Bao Đậu: Thằng nhóc này, học hành cho tử tế vào, suốt ngày nhớ với chẳng nhung? Giờ này rồi sao em chưa ngủ hả?]
[Khoai Tây: Em nhớ chị còn gì? Chị Bao Đậu, chị đi tập huấn quân sự làm gì chứ, mệt lắm ấy. Với cả bản mặt đen sì như Bao Công của anh trai em, chị nhìn xong có nở hoa được không?]
[Bánh Bao Đậu: Ha ha ha ha, anh ấy mà biết em nói anh ấy như vậy, lúc về sẽ xử em ra trò cho xem.]
[Khoai Tây: Chị thôi đi, từ sau khi anh Hai em kết hôn với chị Huyên Huyên ba năm trước, anh ấy không về nhà lần nào nữa. Lần trước mẹ em gọi điện cho anh ấy vừa khóc vừa hỏi anh ấy có về không,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-hon-nhan-vo-truoc-om-con-chay/891209/chuong-2877.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.