Các hoạt động của cô ta bị người ta cướp hết, chỉ còn lại những vai nữ phụ, cho nên cô ta không cam lòng, nhưng người đại diện của cô ta đã nói, chỉ có những nghệ sĩ đang nổi mới có được những hoạt động tốt nhất.
Phong Phong là người nổi nhất, hơn nữa họ từng hợp tác, cho nên cô ta mới chường mặt tới đây. Bởi vì mấy năm nay Phong Phong không có tin đồn, cô ta cho rằng Phong Phong cũng cần đến nó.
Nhưng hình như cô ta đã nghĩ sai rồi.
Anh không có tin đồn, bởi vì anh không cần tới.
Tiểu Bất Điểm nóng ruột, sao ba bé vẫn chưa quay lại nhỉ?
Người phụ nữ xấu hoắc kia, ba bé còn lâu mới thèm.
“Qua đây.” Bánh Bao Rau nhìn cô nhóc đứng ở cửa nhòm ra ngoài đến dài cả cổ, nhíu mày gọi.
Tiểu Bất Điểm quay đầu liếc Bánh Bao Rau một cái, hừ lên, “Ba tôi vẫn chưa quay lại.”
“Cậu đứng ở đó thì chưa quay về vẫn là chưa quay về thôi, qua đây mà đợi.” Bánh Bao Rau nói thế, đích thân đi tới dẫn cô bé vào trong, cửa ra vào là nơi hứng gió.
“Có phải ba cậu đâu, tất nhiên là cậu không lo rồi.” Tiểu Bất Điểm lớn tiếng gắt lên, còn giơ chân nhỏ đạp cho Bánh Bao Rau một cái.
Bánh Bao Rau hơi nheo mắt lại, nhìn cái chân nhỏ của cô bé. Tiểu Bất Điểm hừ một tiếng, lại chạy về phía cửa.
“Chẳng buồn quan tâm nữa, cho lạnh đơ người luôn đi.” Bánh Bao Rau cũng giận, quay người lại, tiếp tục ôm điện thoại chơi game.
“Tiểu Bất Điểm, em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-hon-nhan-vo-truoc-om-con-chay/891138/chuong-2806.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.