Ván này, xem ra Bánh Bao Rau toàn thắng rồi.
Sau bữa tối, Kiều Nhã Nguyễn đi tìm Thủy An Lạc. Phong Phong cố ý kéo cô con gái hễ mọc chân là chạy của mình lại, anh vẫn muốn nói ra suy nghĩ của mình.
Tiểu Bất Điểm chớp mắt nhìn ba mình: “Ba, sao thế ạ?”
Phong Phong bế Tiểu Bất Điểm ngồi xuống ghế sofa, “Nào, để ba nói với con một chuyện, có phải con rất muốn đánh bại Bánh Bao Rau đúng không?”
“Vâng, nhưng lần nào cậu ta cũng cãi được, hại con lần nào cũng thua.” Tiểu Bất Điểm không phục cho lắm.
“Để ba nói cho con biết làm sao để thắng được nó.” Phong Phong thì thầm bên tai con gái mấy câu.
Tiểu Bất Điểm có chút nghi ngờ: “Như thế có được không ạ?”
“Vì sao không được, nó bảo con thi được hai điểm một trăm, vậy chẳng phải là con nghe theo lời nó à. Búp bê ba mua cho con, mua bao nhiêu cũng được, nếu con thi được hai điểm sáu mươi, sau đó đi hỏi xem nó thấy ngạc nhiên không, bất ngờ không, chẳng phải thế là con thắng rồi đấy sao?” Muốn ở chung lớp với con gái anh à, nằm mơ đi!
Phong Phong không hề cảm thấy hành vi này ấu trĩ tí nào. Anh chỉ biết là, nếu mình không ấu trĩ thì con gái sẽ bị nẫng mất.
“Ha ha ha, ba thật thông minh, làm thế nhất định cậu ta sẽ tức chết.” Tiểu Bất Điểm ôm lấy cổ Phong Phong, vô cùng thân thiết làm nũng.
Phong Phong hài lòng, vậy là con gái vẫn thân thiết với anh hơn.
Thằng nhóc Sở gia kia muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-hon-nhan-vo-truoc-om-con-chay/891108/chuong-2776.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.