“Anh sẽ cân nhắc.” Mặc Lộ Túc nói xong gắp đồ ăn cho Tân Nhạc.
“Vậy nếu em đến, giáo sư liệu có đồng ý cho em trợ giảng hay gì đó không.” Tân Nhạc tươi cười hỏi.
Mặc Lộ Túc ngẩng đầu nhìn cô, lại nghĩ tới những điều Thủy An Lạc nói với mình.
“Nhạc Nhạc, anh...” Mặc Lộ Túc định nói, thực ra cô không nhất thiết phải hết lòng vì anh, nhưng Tân Nhạc quá nhạy cảm. Anh nói ra có thể khiến Tân Nhạc nghĩ linh tinh thêm.
Cho nên, trước khi mọi chuyện được nói rõ ràng, anh không thể nói những lời đó được.
Tân Nhạc nhìn anh, “Anh sao cơ?”
“Không sao đâu, ăn cơm đi, lát nữa đưa em tới thư viện dạo vài vòng.” Mặc Lộ Túc nói xong, tiếp tục cúi đầu ăn cơm.
Tân Nhạc khẽ mím môi, tiếp tục ăn cơm.
Cô vẫn ăn rất nhiều, nhưng Mặc Lộ Túc đã quen rồi.
Thư viện trong trường được xây trên hồ Trung Hưng, đối diện với cổng trường. Tân Nhạc cảm thấy đây là bộ mặt của trường cô, bởi vì thư viện là công trình kiến trúc đẹp nhất, không có công trình nào khác trong trường sánh ngang tầm được.
Tân Nhạc nói suy nghĩ này với Mặc Lộ Túc.
“Kiến trúc sư tham gia xây dựng thư viện là một kiến trúc sư nổi tiếng thế giới, nghe nói ban đầu cũng là sinh viên trường mình, vì gia đình có truyền thống theo nghề Đông y nên bố mẹ ép học ngành Y, sau đó ra nước ngoài học kiến trúc. Bản vẽ thư viện trường là anh ta vẽ, bởi vì đó là nơi duy nhất mà anh ta có thể học
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-hon-nhan-vo-truoc-om-con-chay/891096/chuong-2764.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.