Xế chiều hôm đó Tân Nhạc cùng Mặc Lộ Túc trở về thành phố A, về nhà lớn của Mặc gia.Ở đó có người giúp việc cũng có bác sĩ gia đình tốt nhất do Mặc Lộ Túc mời tới.
Buổi tối, Thủy An Lạc và Sở Ninh Dực đưa Bánh Bao Đậu tới. Thủy An Lạc lên phòng xem Tân Nhạc thế nào. Tân Nhạc thấy bạn tốt của mình thì bất đắc dĩ cười một tiếng.
Thủy An Lạc ngồi xuống mép giường nhìn sắc mặt trắng bệch của Tân Nhạc: “Bà quyết định như thế thật à? Bất kể hậu quả có thế nào cũng muốn giữ lại đứa bé sao?”
Tân Nhạc gật đầu: “Đã quyết rồi, trước kia đều là do tôi tự làm khó mình thôi, bây giờ tôi phát hiện bản thân mình đã thoải mái hơn rất nhiều, tình huống xấu nhất là trí tuệ của nó không phát triển hoàn toàn, vậy thì tôi cứ theo nó cả đời là được.”
“Tình huống xấu nhất là dị dạng đó thưa cô nương!” Thủy An Lạc thở dài nói.
“Có dị dạng thế nào thì cũng là người chứ nhỉ Long nữ!” Tân Nhạc cười híp mắt nói.
Thủy An Lạc: “...”
“Chúng ta không thể công kích người thân như thế được, hơn nữa chẳng lẽ tôi không phải là người chắc?” Tân Nhạc phản bác.
“Là người chứ, nhưng mà so với người bình thường thì có nhiều hơn một linh hồn, ha ha ha...” Tân Nhạc cười nói rồi nắm lấy tay Thủy An Lạc: “Cho nên Long nữ à, lần này phải phù hộ tôi đấy nhé.”
“Cầu xin chả có thành ý gì cả, đồ cúng của bà đâu?” Thủy An Lạc trợn trắng mắt nói, sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-hon-nhan-vo-truoc-om-con-chay/891080/chuong-2748.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.