Luật sư của Mặc Lộ Túc đến thành phố S khi trời đã tối, tiện thể còn mang theo tư liệu đã chuẩn bị xong trên đường đi.
Tân Dương vẫn giữ vẻ không quan tâm của mình, bị mẹ Tân Nhạc vừa đánh vừa mắng cho một trận, đúng kiểu bạo lực gia đình.
Tân Nhạc lạnh lùng nhìn, tiện thể còn bảo mẹ cô đánh mạnh thêm một tí.
Mặc Lộ Túc: “...”
“Cậu Mặc, về cơ bản thì không có vấn đề gì, họ làm giả trước, lãnh đạo nhà trường dùng việc công để mưu lợi cá nhân, phiên tòa này không khó khăn gì.” Luật sư mở lời, anh ta đã từng tiến hành rất nhiều phiên tòa về thương mại khác, cho nên đối với anh ta mà nói, phiên tòa lần này thực sự không đáng kể gì.
Mặc Lộ Túc gật đầu, khi luật sư thu xếp giấy tờ chuẩn bị cáo từ, anh nói, “Ngày mai tiện đường qua đây anh hãy tới đồn cảnh sát nhé. Ông Chu kia vài năm trở lại đây có không ít vụ ẩu đả và đe dọa người khác, anh tìm một lý do nào đấy liên quan tới ông ta mấy năm nay xem.”
Luật sư khựng lại, anh ta nghĩ, người kia thật sự đắc tội tới cậu lớn nhà mình rồi, nếu không làm sao mà cậu ấy có thể đích thân chỉnh đốn kẻ đó được?
“Được.” Luật sư nói xong, đứng dậy, “Ông Tân không cần lo lắng, chuyện này không có gì khó khăn cả đâu.”
“Cảm ơn anh đã vất vả đường sá xa xôi.” Bố Tân Nhạc nói.
Luật sư mỉm cười, “Tôi cũng là người nhận công ăn lương thôi, như đi công tác ấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-hon-nhan-vo-truoc-om-con-chay/891057/chuong-2725.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.