Tân Nhạc chưa từng yêu bao giờ, lần đầu tiên yêu một người liền bán mình đi luôn, chưa yêu đương gì đã tiến vào hôn nhân, sau đó lại thương tích đầy mình.
Đây được xem như lần đầu tiên cô chính thức yêu, yêu đương với người mà cô thích.
Người cô thích cũng đang từ từ thích lại cô.
Cảm giác này đúng là tuyệt vời hơn rất nhiều so với yêu thầm.
Sau khi Mặc Lộ Túc dặn dò xong thư ký của mình liền ngoảnh lại nhìn cô gái đang ngẩn người ra kia, tâm trạng anh cũng tốt hơn một chút, anh bỏ điện thoại xuống ngồi xuống cạnh cô, “Cười gì thế?”
“Có đâu.” Tân Nhạc vội phủ nhận, không thể để anh thấy mặt ngốc nghếch của cô được.
Mặc Lộ Túc cũng không làm khó cô mà cầm đũa trên bàn lên, “Cá cay một lát mới nữa mới được đưa tới, em ăn chút gì đó trước đã đi.”
“Em còn muốn ăn bánh bao nhân trứng sữa ngoài cổng viện nữa.” Tân Nhạc đè hai tay xuống giường, lắc lư hai chân, ngẩng lên dùng đôi mắt to tròn nhìn Mặc Lộ Túc.
Mặc Lộ Túc hơi khựng lại, cổng bệnh viện cách đây chắc không xa, anh có thể cân nhắc việc ra ngoài mua cho cô ăn.
“Hay là thôi đi.” Tân Nhạc thấy anh vẫn không ho he gì vội nói, “Em cũng không phải là muốn ăn lắm.”
Mặc Lộ Túc thấy cô quay mặt đi, biết chắc chắn cô lại hiểu lầm rồi. Cô lúc nào cũng thiếu tự tin như vậy.
“Đợi chút, anh bảo bác sĩ Lưu ra ngoài mua cho em.” Mặc Lộ Túc nói rồi liền ấn chuông đầu giường.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-hon-nhan-vo-truoc-om-con-chay/890996/chuong-2664.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.