Mặc Lộ Túc nhíu mày, dường như anh đã cho cô gái này một thanh thượng phương bảo kiếm để đối phó với anh rồi.
Ngủ đi.” Mặc Lộ Túc nói rồi ngồi dậy, kéo chăn cho cô, sau đó mới quay về giường bệnh của mình để nằm xuống.
Tân Nhạc: “...”
Sao cứ có cảm giác bị gài bẫy thế nhỉ?
Nhưng mà Tân Nhạc vẫn nắm chắn kéo đến ngang mũi của mình, ôm ngực nhìn người đàn ông đang ngủ ở giường bên cạnh, cả ngày hôm nay cô đều cảm thấy có chút khó tin.
Lần đầu tiên người đàn ông này đối xử tốt với cô như vậy, tốt đến mức có chút không chân thật. Tân Nhạc lặng lẽ cấu mình một cái, không phải là đang nằm mơ, cho nên những lời anh nói ban ngày đều là thật.
“Vẫn chưa ngủ à?” Mặc Lộ Túc nghe động tĩnh bên này liền nhíu mày nói.
“Ngủ đây, ngủ đây.” Tân Nhạc nói rồi lập tức kéo chăn che đầu mình lại, sau đó một mình cười ngu trong chăn.
Ngày hôm sau Tân Nhạc xuất viện. Thủy An Lạc đặc biệt chạy tới tìm cố, tiện thể cũng thăm Mặc Lộ Túc luôn.
Thủy An Lạc nhìn Tân Nhạc cầm hoa quả vào nhà vệ sinh rửa liền quay đầu nhìn Mặc Lộ Túc: “Chuyện gì đây, anh tỏ tình rồi đấy hả? Cười đến mức trên mặt cũng rõ hai chữ dâm đãng đấy!”
“Nói ai thế hả? Tôi vẫn nghe được đó!” Tân Nhạc trong toilet lớn tiếng nói vọng ra.
“Chậc chậc chậc, nghe giọng đã thấy có mùi yêu đương không được bình thường rồi!” Thủy An Lạc nói rồi ngồi xuống bên cạnh giường bệnh. Cô nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-hon-nhan-vo-truoc-om-con-chay/890966/chuong-2634.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.