Ánh sáng mặt trời xuyên qua cửa sổ tiến vào trong phòng, Mặc Lộ Túc liền đưa tay lên che đi anh chói nhức mắt kia.
Vì nhìn Tân Nhạc cả đêm nên lúc này mắt anh khó tránh khỏi việc bị nhức mỏi. Anh nghĩ, chờ cô khỏe lên một chút anh sẽ đưa cô đi ăn món cá cay đó một lần.
Bác sĩ Triệu và bác sĩ Cừu vẫn đến sớm như mọi ngày. Mặc Lộ Túc dậy rồi liền nhận lấy bản báo cáo mà bác sĩ Cửu mang tới. Sau khi nhìn qua một lượt sắc mặt cuối cùng cũng khá hơn một chút.
“Hiệu quả tốt hơn dự liệu rất nhiều, sau hôm nay bác sĩ Tân có thể tiến hành giai đoạn dưỡng thai rồi.” Bác sĩ Triệu mỉm cười nói.
“Cảm ơn, khoảng thời gian này khiến mọi người phải vất vả rồi.” Mặc Lộ Túc thật lòng nói tiếng cảm ơn.
Lúc Tân Nhạc tỉnh dậy đúng lúc nhìn thấy bác sĩ Triệu. Cô lại lẳng lặng nằm xuống, như thể có vậy mới che giấu được sự thật là cô đã tỉnh dậy rồi.
Bác sĩ Triệu dở khóc dở cười nhìn Tân Nhạc, “Có trốn thế này thì cũng phải chấp nhận thôi.”
Tân Nhạc thở dài, cuối cùng vẫn ngồi dậy, cười gượng nhìn bác sĩ Triệu, sau đó liền xuống đường vào nhà vệ sinh đánh răng rửa
mặt.
Mặc Lộ Túc đặt bản báo cáo lên bàn, sau khi thấy Tân Nhạc vào rồi mới ngẩng lên nhìn bác sĩ Triệu, “Sức khỏe của cô ấy bây giờ có thể ăn cay được không?”
“Cố gắng tránh đi thì hơn, nhưng lúc mang thai người ta hay thích ăn những món lạ, ăn cay thì cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-hon-nhan-vo-truoc-om-con-chay/890961/chuong-2629.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.