Cố Tiểu An liếc nhìn điện thoại của Thủy An Lạc. Là một phóng viên, cô hoàn toàn hiểu điều này có nghĩa là gì.
Mà lúc này, Kiều Nhã Nguyễn cũng nhận được điện thoại từ phía quân đội, yêu cầu cô lập tức quay về.
Phong Phong nhận được điện thoại của George thông báo rằng đã có phóng viên chạy tới đó, bảo họ nhanh chóng rời đi.
Cố Tiểu An hơi nhếch khóe môi lên, “Quả nhiên, chỗ nào có người chỗ đó có tin tức. Mọi người đi trước đi, tôi ở lại cho.” Cố Tiểu An là người làm truyền thông lâu năm ở thành phố A. Ngoài thân phận vợ của Sở Lăng Phong, cô còn có cái danh phóng viên hàng đầu nữa.
Nhưng đáng tiếc rằng các phóng viên đến nhanh hơn họ tưởng. Thủy An Lạc bước tới ôm Bánh Bao Đậu. Cố Tiểu An cũng bế Khoai Tây lên.
“Húc Ninh, Con đưa hai em nhanh chóng rời khỏi nơi này trước đi.” Cố Tiểu An nhíu mày. Tiểu Bất Điểm và Tiểu Sư Niệm đều có quan hệ với Phong Phong và Kiểu Nhã Nguyễn, đảm phóng viên không cần liêm sỉ ấy sẽ không bỏ qua cho hai đứa bé chỉ vì chúng còn nhỏ đầu.
Mà những chuyện này, đối với trẻ con chắc chắn là một loại tổn thương.
Sở Húc Ninh khẽ gật đầu, ôm hai đứa nhỏ vẫn không biết chuyện gì xảy ra kia, sau đó bước nhanh về phía sau.
Kiều Nhã Nguyễn cần phải về quân bộ. Phong Phong cũng cần về công ty để giải quyết việc này.
Còn Triệu Uyển Uyển vô tội bị liên lụy, bây giờ cô chỉ có thể ở lại bên trong đợi người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-hon-nhan-vo-truoc-om-con-chay/890940/chuong-2608.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.