Bác sĩ Lưu bật cười thành tiếng: “Đây cũng không phải là rảnh rỗi gì, khi đó bác sĩ Tân mới là một cô bé sinh viên vừa tốt nghiệp đại học. Ở cái chỗ như bệnh viện này nào có ai mới tới mà không bị làm khó dễ chứ. Bác sĩ Tân bị nói khó nghe hơn một chút mà thôi.”
“Nói cái gì?” Sắc mặt của Mặc Lộ Túc đã không thể dùng từ “khó coi” để hình dung được nữa.
Bác sĩ Lưu hơi sững ra, đột nhiên ông ý thức được hình như mình vừa mới buồn một câu chuyện không hay ho cho lắm.
“Nói...” Mặc Lộ Túc thấy bác sĩ Lưu im lặng liền nhíu mày giục.
Chỉ có một chữ nhưng bác sĩ Lưu vẫn cảm nhận được sự tức giận trong đó, xem ra lần này Viện trưởng thực sự đã đặt Tân Nhạc trong lòng mình rồi.
“Nói đơn giản thì đây chỉ là một ít quy tắc ngầm bắt nạt người mới trong bệnh viện thôi.” Bác sĩ Lưu khẽ cười rồi nói: “Nhưng mà bác sĩ Tân nhịn rất giỏi.”
Mặc Lộ Túc không lên tiếng, yên lặng ghi một nợ cho đám người ở khoa Sản, chờ anh khỏi rồi sẽ tính số những chuyện này sau.
Tất nhiên anh biết Tân Nhạc rất biết nhẫn nhịn, cũng là vì cô giỏi chịu đựng như vậy nên mới có thể khiến cho người ta dễ dàng quên mất cô.
Trong khoảng thời gian Tân Nhạc không có ở đây, Mặc Lộ Túc đã âm thầm biết rất nhiều chuyện mà trước đây anh không hề biết. Thậm chí anh còn chẳng hề hay biết trong bệnh viện của anh lại có nhiều quy tắc ngầm như vậy.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-hon-nhan-vo-truoc-om-con-chay/890925/chuong-2593.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.