Tần Nhạc kiêu ngạo xoay người đi làm như cô muốn nhìn không bằng.
Mặc Lộ Túc khẽ lắc đầu, anh không quen bị người khác nhìn lúc đi vệ sinh.
Lúc mẹ Tân Nhạc tới bệnh viện thì thấy Tân Nhạc đã ăn sáng rồi.
Khi bà biết Tân Nhạc tự làm bữa sáng thì chân mày khẽ cau lại, có chút không yên lòng hỏi: “Lấy nguyên liệu ở đâu ra?”
“Trong bếp của bệnh viện ạ, an toàn tuyệt đối.” Tân Nhạc biết mẹ mình bị chuyên kia dọa sợ cho nên mới cố ý thêm một chữ an toàn vào là để mẹ cô có thể yên tâm.
Mặc Lộ Túc vẫn tựa vào giường, chăm chú xem phương án trị liệu của Tân Nhạc như trước.
Tân Nhạc lập tức nhân cơ hội nói: “Mẹ, mẹ nhìn xem chẳng phải bấy giờ con vẫn không có việc gì đó sao? Mặc Lộ Túc cũng qua giai đoạn nguy hiểm rồi, còn chưa đến bốn tháng nữa là Tân Dương sẽ thi đại học, mẹ còn không về chăm sóc nó chẳng lẽ cứ làm phiền cô mãi à, mẹ cũng biết cô là người thế nào rồi đấy! Cả ngày ba con với Tân Dương cứ phải nhìn sắc mặt của cô mà sống, như thế sẽ ảnh hưởng đến tinh thần của Tân Dương lắm!”
Cô của Tân Nhạc không phải là người xấu, chỉ có điều hơi nói nhiều lại còn lười, nếu phải giúp thì nhất định sẽ giúp những khó tránh khỏi việc sẽ cảm thấy khó chịu và nhiều lời.
Mẹ của Tân Nhạc cũng hiểu cái tính trái khoáy này của cô em chồng mình cho nền Tân Nhạc cực kỳ biết chạm vào chỗ ngứa của bà.
“Thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-hon-nhan-vo-truoc-om-con-chay/890921/chuong-2589.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.