Tấn Nhạc: “...”
Tân Nhạc vốn muốn nói gì đó nhưng lại nhăn mặt. Cô hằn học nhìn Mặc Lộ Túc, cuối cùng đành chịu thua gật đầu, “Được rồi, về cơ bản thì là vậy.”
Thấy dáng vẻ thất vọng này của cô, Mặc Lộ Túc bỗng cảm thấy phiền muộn, hình như anh đã phá vỡ sự nhiệt tình của cổ rồi, đáng ra vừa rồi anh không nên lên tiếng mới phải.
Đúng là anh không thể dỗ cổ vui được thật.
“Thấy em với Tân Dương ở chung với nhau có vẻ hợp nhỉ.” Mặc Lộ Túc cố gắng tìm đề tài, muốn bù đắp sai sót của mình.
Nhắc tới em trai, cuối cùng Tân Nhạc cũng nở nụ cười, “Em lớn hơn Tân Dương bảy tuổi. Lúc em học tiểu học thấy các bạn xung quanh đều có em trai em gái, không thì anh trai chị gái, thế nên em mới đòi mẹ em sinh cho em một người anh trai.”
“Em thích anh trai à?”
“Vâng, như thế khi ở trường có bị bắt nạt thì anh ấy cũng có thể từ trên trời đáp xuống bảo vệ em, tốt biết mấy.” Tân Nhạc nói mà hai mắt sáng lên, “Sau đó em bị ba mẹ cười rất lâu, không lâu sau mẹ nói với em là em sắp có một em trai hoặc em gái rồi. Em hỏi mẹ, có thể trả về đổi thành anh trai được không, thế là lại bị cười thêm một trận nữa.”
Mặc Lỗ Túc cái nhìn cô, có thể tưởng tượng ra cảnh tượng năm ấy một cô bé nhỏ xíu xiu nghiêm túc đòi ba mẹ mình một người anh trai như thế nào.
Nếu con gái họ khi ấy được sinh ra,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-hon-nhan-vo-truoc-om-con-chay/890911/chuong-2579.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.