Chân mày Mặc Lộ Túc cau lại, tiếp tục cầm lấy cổ tay Tân Nhạc. Trước kia anh còn hoài nghi, nhưng giờ xem ra suy đoán của anh không hề sai, Tân Nhạc trước kia thực sự đã sử dụng một lượng lớn thuốc an thần.
Là một lượng lớn!
Có thể hiện giờ cô ấy chưa cảm thấy không thoải mái ở đâu cả, nhưng càng kéo dài, tim của cô ấy sẽ càng phải chịu nhiều tổn thương hơn nữa.
Tân Nhạc nhìn vẻ nghiêm túc của anh, cẩn thận ngẫm lại, mấy ngày nay cô chẳng uống thuốc gì cả chứ càng đừng nói tới cái loại thuốc an thần này.
“Em thực sự không...”
“Em cứ đi làm xét nghiệm máu đi đã.” Mặc Lộ Túc ngắt lời cô.
Tân Nhạc hơi mím môi, cuối cùng gật đầu, sau đó xoay người đi ra ngoài.
Mặc Lộ Túc nhíu mày, với lấy di động.
Tân Nhạc đi làm xét nghiệm máu, sau đó liền ở bên đó chờ kết quả luôn.
Bác sĩ Lưu kiểm tra sơ bộ cho cô, cất tiếng hỏi: “Dạo này cô có cảm thấy buồn nôn hay tim đập nhanh, tay chân uể oải hay đầu váng mắt hoa gì không?”
Tân Nhạc lắc đầu: “Không, dạo này tôi rất bận nhưng không thấy bị như vậy.” Đầu tiên là em trai nằm viện, xong Mặc Lộ Túc lại gặp tai nạn, cô bận như chong chóng, nào có thời gian để mà ốm chứ.
“Có thể là vì có quá bận bịu cho nên chưa nhận ra.” Bác sĩ Lưu nói, lúc trước Viện trưởng đã dặn tôi chuẩn bị cho cô một buổi xét nghiệm máu, tôi còn đang nghĩ là làm sao? Không tin chính cô tự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-hon-nhan-vo-truoc-om-con-chay/890893/chuong-2561.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.