Lúc Sở Ninh Dực và Thủy An Lạc quay về thì hai bên đường đã sáng đèn.
“Bọn nhỏ về rồi à?” Thủy An Lạc tò mò hỏi, quả nhiên đã thấy xe của họ ở bãi đỗ xe.
Thủy An Lạc còn chưa cần đi vào trong nhà đã nghe thấy tiếng kêu của Tiểu Bất Điểm và có cả tiếng hừ lạnh của con trai nhà mình.
Thủy An Lạc: “...”
Hai cái đứa oan gia này chẳng lẽ không thể yên tĩnh một chút được sao?
Thủy An Lạc đi tới chỗ sofa, thấy Sở Ninh Dực ôm Tiểu Bảo Bối lên lầu chắc là vì chuyện cây bút máy. Cô liền ôm lấy Bánh Bao Đậu đang xem trò vui vào lòng: “Chuyện gì thế?”
Bánh Bao Đậu cười khanh khách ngã vào lòng mẹ: “Tiểu Bất Điểm vừa mới nói rằng sau khi tụi con đến trường học thì sẽ có rất nhiều bạn nhỏ chơi cùng, tất nhiên sẽ có rất nhiều bạn đẹp trai.”
Thủy An Lạc: “...”
Con gái à, con nói vậy khiến mẹ cảm thấy thật sự hoảng sợ đấy.
“Sau đó anh nói với Tiểu Bất Điểm là, mấy bạn trai đó sẽ không chơi với Tiểu Bất Điểm đâu, đám con trai đều thích nhưng bạn gái dịu dàng thục nữ như chị Miên Miên thôi, sau đó chị Miên Miên nằm không cũng trúng đạn liền chạy về nhà tìm chú Ba rồi!” Bánh Bao Đậu cười nắc nẻ.
Thủy An Lạc: “...”
Con trai à, con không lấy anh trai của con ra làm bia đỡ đạn thì lấy chị dâu tương lai ra làm bia sao? Hai đứa bé đó đều bị bắn cho thành cái sàng luôn rồi đấy.
“Con vui như thế để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-hon-nhan-vo-truoc-om-con-chay/890882/chuong-2550.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.