“Bác sĩ Tân trông không giống người lười biếng, chắc vì ở nhà có mẹ nên mới không muốn đụng tay vào làm thôi.” Mặc Lộ Túc mỉm cười, lại bước vào phòng bếp.
Tân Nhạc không khỏi bật cười, trước kia toàn cô nấu cơm cả, tất nhiên cô không lười rồi.
Ngoài cháo ra còn có ít dưa chuột muối, do Tân Nhạc làm trước đây, có lẽ để khá lâu rồi. Mặc Lộ Túc nghiên cứu rất lâu mới biết cái này phải ăn thế nào.
Mẹ Tân Nhạc nhìn thấy dưa chuột muối, kêu lên một tiếng, “Cái này là Viện trưởng Mặc mua hả? Ba Tân Nhạc, ông nếm thử đi, mùi vị không kém gì tôi làm ở nhà đâu.”
“Khụ khụ khụ khụ...” Tân Nhạc suýt nữa bị sặc nước bọt. Tất nhiên là không kém gì rồi, lúc đầu khi con làm cái này mẹ còn hướng dẫn từng bước trong điện thoại cơ mà. Có điều, không phải Mặc Lộ Túc trước nay không ăn cái này sao?
Anh cảm thấy, thực phẩm ngâm ướp dễ gây ung thư!
Không sai, dễ gây ung thư đấy!
Nhưng ở cái đất nước rộng lớn này, ai chưa từng ăn lẩu, ai chưa từng ăn canh cay chứ, ung thư thì đã sao, ai sợ?
Ba Tân Nhạc nếm thử một miếng, cũng gật đầu, “Dưa chuột muối này ngon đấy, giúp việc làm hả?”
“Khụ khụ...” Tân Nhạc lại suýt sặc một lần nữa.
Ba ơi, con gái rượu của ba giống giúp việc chỗ nào hả?
Giống ở chỗ nào?
Được rồi, hôn nhân không có tình yêu, cô chỉ giống như một cô giúp việc chăm anh ngày ba bữa cơm thôi.
“Cô chú thích là được, không phải giúp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-hon-nhan-vo-truoc-om-con-chay/890859/chuong-2527.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.