Lúc Mặc Lộ Túc đi đến cửa thì Thủy An Lạc rốt cuộc cũng bò dậy, gọi người đang định mở cửa.
Mặc Lộ Túc quay đầu lại, một tay cầm vào tay nắm cửa, ánh mắt nhìn về phía Thủy An Lạc.
Sắc mặt của Thủy An Lạc có chút quẫn bách. Cô nhìn không được phải nói: “Đàn anh, anh không thử nghĩ kỹ lời của em một chút được sao?”
“Anh đã biết rồi.” Mặc Lộ Túc nói rồi dứt khoát xoay người rời đi.
Thủy An Lạc: “...”
Má nó, biết cái đầu anh ý mà biết!
Thủy An Lạc nhìn cánh cửa bị đóng lại, không thể không nói đây là một tên thiểu năng.
Lúc Sở Ninh Dực trở lại thì Thủy An Lạc đang dùng tư thế chỉ hận không thể chết đi mà nằm sải lải trên sofa, mặc kệ Bánh Bao Đậu muốn làm gì thì làm trên người mình.
Sở Ninh Dực đi tới vỗ đầu cô một cái. Thủy An Lạc ngẩng đầu lên rồi sau khi Sở Ninh Dực ngồi xuống thì gối đầu lên đùi của anh, nói: “Hiện tại em hoàn toàn cảm thấy rằng chỉ số IQ của đàn anh có vấn đề thì phải?”
“Là chỉ số EQ có vấn đề hay là IQ?” Sở Ninh Dực nói rồi cúi đầu nhìn vợ mình.
Thủy An Lạc làm động tác giao nhau ngay trước ngực: “Anh đừng nói chuyện nữa!”
“Xem ra em cũng biết rồi.” Sở Ninh Dực mỉm cười nói.
Thủy An Lạc trợn trắng mắt, sau đó kéo Bánh Bao Đậu đang ôm ngực của cô xuống đất.
Bánh Bao Đậu: “...”
Bánh Bao Đậu đứng im tại chỗ chớp chớp mắt, sao tự dưng lại xuống dưới rồi.
Sở Ninh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-hon-nhan-vo-truoc-om-con-chay/890806/chuong-2474.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.