Tân Nhạc bật ngón cái cho cô một like, “Cái này được đấy, có điều bà nịnh cả mẹ tôi làm gì? Ngang với nhà tôi nịnh anh Sở của bà rồi đấy.”
Thủy An Lạc đảo mắt, ừm một tiếng, đáp lời cô, “Em không hiểu đâu.”
Không nịnh mẹ em, làm sao mà nói lời hay ý đẹp đỡ cho sư huynh được, không nói được lời hay ý tốt thì hai người coi như hết phim rồi còn gì!
Nhưng những điều này, Thủy An Lạc không thể nói với Tân Nhạc, cho nên điều này khiến người ta rất phiền lòng.
Ba Tân Nhạc huých mẹ Tân Nhạc một cái, mở lời, “Chúng ta ăn thôi, ăn thôi, cất đồ đi, lát nữa về nhà rồi xem. Hôm nay là Tết ông Táo, hiếm khi ba mẹ Tiểu Thương có thời gian ăn cơm cùng chúng ta.”
Sắc mặt của mẹ Thương Huy đã khó coi lắm rồi, dường như không có nổi tâm tình miễn cưỡng diễn trò nữa.
Ngẫm lại thì, gia đình họ làm trong ngành ngân hàng, coi trọng gia đình Tân Nhạc cũng vì gia đình Tân Nhạc có hai thiên tài, nhưng bây giờ thì sao, đã bị nhà người ta ngó lơ, người ta còn đưa người ngoài tới, cho nên mẹ Thương Huy rất phật lòng.
“Tôi vào nhà vệ sinh một lát.” Mẹ Thương Huy lạnh lùng nói, sau đó đứng dậy rời đi.
Sắc mặt của cha Thương Huy cũng có vẻ khó chịu, nhưng ông vẫn giữ thái độ lịch thiệp đúng mực.
Tân Nhạc nhận được tin nhắn của lớp trưởng, báo rằng người đã đến cả rồi. Tân Nhạc vội vàng nhắn lại rằng mẹ Thương Huy vừa vào nhà vệ sinh rồi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-hon-nhan-vo-truoc-om-con-chay/890778/chuong-2446.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.