Mặc Lộ Túc nhìn Tân Nhạc, mắt hơi nheo lại: “Chúng ta cần nói chuyện!”
Tân Nhạc cúi đầu nhìn bàn tay to của anh đang nắm lấy cổ tay của mình, cô hy vọng bàn tay này có thể mãi mãi nắm lấy cô như vậy nhưng tất cả mọi thứ đều chỉ là những ảo tưởng của chính cô mà thôi.
Tân Nhạc ngẩng đầu, mỉm cười nhìn Mặc Lộ Túc: “Chắc bác sĩ Mặc đến đây không phải để khám bệnh nhỉ! Dù sao thì bác sĩ Mặc cũng là bác sĩ mà, bây giờ tôi đang trong thời gian làm việc, còn có bệnh nhân đang chờ tôi nên xin lỗi, tôi không có thời gian nói chuyện với anh!” Tân Nhạc nói rồi giằng tay ra khỏi tay của anh, sau đó xoay người rời đi.
Mặc Lộ Túc nhìn theo bóng lưng của Tân Nhạc, hai bàn tay vô thức siết chặt lại.
Thủy An Lạc nhìn người bạn của mình đang bỏ đi, cô chắp hai tay sau lưng rồi đi tới bên cạnh Mặc Lộ Túc: “Ui chao, hình như đàn anh bị từ chối rồi.”
Mặc Lộ Túc: “...”
Em rảnh rỗi lắm đúng không hả?
Thủy An Lạc cười ưu nhã: “Đàn anh này, hôm trước bọn em ăn hết bảy trăm tệ tiền thịt xiên nướng đó.”
“Sau đó thì sao? Bị tiêu chảy à?”
Thủy An Lạc đen mặt nhìn Mặc Lộ Túc: “Anh như vậy sẽ giết chết cả cuộc trò chuyện đó! Thật là!” Thủy An Lạc vừa nói vừa phấy phẩy tay của mình: “Sau đó thì sao, bảy trăm tệ tiền ăn thịt xiên nướng này là để mấy ngày sau tiễn Tân Nhạc đi đấy, nghe nói cuối tuần này cô ấy phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-hon-nhan-vo-truoc-om-con-chay/890730/chuong-2398.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.