Long Man Ngân nghe thấy con gái nói vậy khẽ bật cười, “Chuyện này bình thường thôi mà, mẹ và ba con ai cũng ích kỷ cả, nhưng điều này không có nghĩa là tình cảm giữa ba mẹ là giả, lúc mẹ với Lạc Vân kết hôn, ba con sao mà vui được, nhưng ông ấy vẫn lựa chọn buông tay, nếu như ông ấy tìm một người phụ nữ khác mẹ cũng sẽ không vui, nhưng mẹ vẫn sẽ ủng hộ ông ấy.”
Thủy An Lạc nghe thấy mẹ nói vậy lại cảm thấy không thể hiểu nổi tình cảm giữa hai người họ, rõ ràng rất yêu đối phương nhưng lại vẫn ở bên cạnh người khác,
“Sao thế?” Nghe thấy tiếng thở dài của con gái, Long Man Ngân lại cười nói, “Có phải con cảm thấy ba mẹ rất ích kỉ không, thấm chí còn thấy làm vậy là không công bằng với người khác nữa?”
Thủy An Lạc không lên tiếng, đúng là cô nghĩ như vậy thật.
Long Man Ngân cười rồi bế Tiểu Bảo Bảo đang nằm khóc quấy lên, “Nào, chúng ta cùng nhìn chị con nhé.” Nói rồi bà nói lại với Thủy An Lạc một tiếng rồi tắt điện thoại, mở video call lên.
Thủy An Lạc nhìn thấy Tiểu Bảo Bảo xuống hiện trước mặt mình, lúc này trông xinh xắn hơn trước nhiều, Long Man Ngân một tay ôm lấy cơ thể bé xinh của thằng nhóc, bảo nó nhìn vào màn hình, “Em trai con giống y hệt con hồi nhỏ chứ không giống Lạc Vân cũng chẳng giống Lạc Hiên, giống mỗi mình con thôi.”
Thủy An Lạc nhìn thịt viên nhỏ bé đang chảy dãi kia, tâm trạng cũng tốt hơn một chút. Thủy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-hon-nhan-vo-truoc-om-con-chay/890718/chuong-2386.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.