Trực thăng từ từ hạ xuống, sau đó lại bay lên, cứ như vậy khoảng một phút đồng hồ.
Phong Phong đứng trong tuyết, nhìn chiếc trực thăng ngày một xa.
Anh siết chặt hai tay, như thể hoàn toàn không thể chấp nhận nổi sự thật này.
Kiều Nhã Nguyễn đi tới bên cạnh, nắm lấy bàn tay đã lạnh cứng của anh. Tuy không biết vừa rồi đã xảy ra chuyện gì, nhưng cô có dự cảm, chuyện xảy ra nằm ngoài nhận thức thông thường của cô.
Phong Phong cúi đầu nhìn Kiều Nhã Nguyễn đang đứng bên cạnh mình, cũng nắm lấy tay cô.
“Kết thúc rồi, đều kết thúc cả rồi.” Phong Phong bỗng lên tiếng.
Kiều Nhã Nguyễn ngây ra nhìn Phong Phong.
Phong Phong nhìn cô, không nhịn được lại ôm chầm cô vào lòng, “Đi thôi.”
“Nhưng chúng ta vẫn chưa đưa được Hạ Lăng đi.” Kiều Nhã Nguyễn vẫn đang nghĩ xem phải ăn nói lại với Sở Ninh Dực thế nào.
“Như thế này tốt hơn, đi thôi.” Nói rồi, Phong Phong liền ôm cô lên xe, “Cuộc chiến của chúng ta sắp bắt đầu rồi.”
Nếu như anh đã bắt được thóp của người cải tạo gen, vậy giờ họ chỉ cần nghiên cứu ra cách làm sao để dẫn được ký ức vào người cải tạo gen, khi người cải tạo gen có được ký ức của nguyên chủ, như vậy là có thể lấy được mạng của chúng rồi.
Chỉ có điều cuộc nghiên cứu này có độ khó cao, anh cũng muốn đạt được nó.
***
Trong khách sạn suối nước nóng trên núi.
Thủy An Lạc sống dở chết dở bò vào suối nước nóng, nhìn bầu trời đã tối kịt bên ngoài.
Người đàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-hon-nhan-vo-truoc-om-con-chay/890506/chuong-2174.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.