Vốn tưởng rằng chỉ cần có thể kiên trì đến sinh nhật của Sở Ninh Dực, tất cả sẽ kết thúc, nhưng hiện giờ xem ra hắn đã suy nghĩ quá đơn giản rồi, hết chuyện này tới chuyện khác xảy ra, mà từ đầu tới cuối, hắn đều bị Sở Ninh Dực dắt mũi.
Nếu không phải két sắt cần cảm ứng vân tay nhiệt, hắn đã đánh liều cắt luôn ngón tay của đứa con gái kia ra rồi.
Cố Minh Hạo cúp máy, quay đầu lại nhìn cửa phòng, cuối cùng vẫn cất bước đi vào.
Thay vì nói Phong Phong đang kìm chân hắn, Cố Minh Hạo chẳng phải cũng đang kìm chân Phong Phong hay sao.
Mục đích của bọn họ đều giống nhau, nhưng xét tình hình hiện tại, Sở Ninh Dực vẫn cao tay hơn một nước.
Trên chiếc xe tải nhỏ đỗ ngoài công ty bảo hiểm, Triệu Uyển Uyển bị cột hai tay lại, miệng bị dán chặt băng dính, cặp mắt to tròn của cô đã đầy những tia đỏ và thâm quầng, đó là dấu vết của việc khóc quá nhiều và không được nghỉ ngơi..
Những chuyện xảy ra gần đây nằm ngoài khả năng chịu đựng của cô, rõ ràng cô chỉ là một diễn viên, nhưng lại bị đe dọa, bị đâm giết, bị trói lại, tất cả những chuyện đó đều xảy ra với cô.
Gã cầm đầu cúp máy, quay lại nhìn Triệu Uyển Uyển hai mắt đẫm lệ mơ hồ, “BOSS có lệnh, mười giờ phải mở két an toàn.”
Triệu Uyển Uyển vốn đang bị thương, vết thương nứt ra đau đớn đã sớm khiến cô chết lặng. Lúc này, cô tựa vào ghế ngồi, gần như biến thành một cái xác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-hon-nhan-vo-truoc-om-con-chay/890494/chuong-2162.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.